Bởi vì như nhân bị đánh ngất đi, căn bản là nàng ta không biết bị cái gì
đánh ngất trong mật thất.
Cơ quan ngầm trong mật thất bị phá hủy như thế nào.
Những chuyện này tông chủ Lăng Vân tông cũng không biết, nếu như
bà ta biết, chỉ sợ càng gia tăng lực lượng lục soát núi.
Ngũ phong, một sơn động nào đó.
Bên trong động cựa kỳ sạch sẽ, Tiêu Cửu Uyên ngủ trên một chiếc
giường.
Vân Thiên Vũ kiên trì ở bên cạnh trông coi hắn, một bước cũng không
hề rời đi.
Đã ba bốn ngày rồi nàng không chợp mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh
đẹp lúc đầu đã có vẻ rất tiều tụy, tinh thần cũng không tốt lắm, đôi mắt có
hơi đỏ lên vì thức đêm trong thời gian dài.
Đám người Tiêu Dạ Thần, Diệp Gia thấy mà không chịu nổi, thúc dục
nàng đi ngủ một chút.
Đáng tiếc nàng kiên trì không quan tâm tới, bởi vì nàng không nhìn
thấy Tiêu Cửu Uyên, cứ lo lắng cho hắn không thể tỉnh dậy.
Tuy Bạch Diệu nói với nàng là Tiêu Cửu Uyên luyện cái gì Quy Tức
Linh Công, có thể bế khí.
Nhưng nàng vẫn không yên lòng, trừ khi nhìn thấy hắn tỉnh lại, nàng
mới có thể yên lòng.
Thời gian cứ chậm rãi trôi qua như vậy.
Rốt cuộc ba ngày đã trôi qua.