THÚ PHI THIÊN HẠ: THẦN Y ĐẠI TIỂU THƯ - Trang 2907

“Trẫm hỏi người, trẫm, vị hoàng đế này còn có ý gì sao?”

“Nói lý ra chỉ sợ dân chúng Đông Ly chê cười trẫm, như vậy người

còn nói vì trẫm, vì vạn dặm giang sơn Đông Ly sao?”

Thái hậu há mồm, muốn nói, cuối cùng cắn răng nhịn lại, từ từ hít sâu

nói.

“Hoàng Nhi, ai gia luôn muốn nói với con một câu, sau này đừng đối

đầu với Uyên Nhi, được không, ngươi tin tưởng ta, Uyên nhi không muốn
giang sơn và ngai vàng của con, con tin ai gia một lần đi, rất nhanh, rất
nhanh tất cả sẽ sẽ ổn hơn.”

Đáng tiếc, lời thái hậu nói, hoàng đế căn bản không nghe, lão ta nhắm

mắt lại nói: “Mẫu hậu hồi cung đi, sau này không có chuyện gì đừng tới
chỗ trẫm.”

Nói đến đây, là ý tình mẫu tử đã xa cách rồi, người thái hậu run lên,

chỉ cảm thấy quanh thân lạnh như băng.

Hoàng đế lại nói như vậy.

“Hoàng nhi, sao con có thể…”

Thái hậu còn chưa nói hết câu, hoàng đế đã hướng ra ngoài kêu:

“Người đâu, đưa thái hậu về điện.”

Thái giám vội tiến vào, cung kính cẩn thận mở miệng: “Thái hậu

nương nương xin mời.”

Thái hậu còn muốn nói chuyện, hoàng đế xoay mình một cái, trực tiếp

hướng mặt vào trong ngủ, không để ý tới thái hậu.

Thái hậu đành phải đứng dậy rời đi, trong lòng vô cùng buồn bã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.