Bây giờ y chết, chẳng qua là vì để phụ thân của y có cớ để xuất binh
mà thôi.
Quả nhiên, Nam Dương vương ngoài thành tức giận đùng đùng, gầm
lên: “Cẩu hoàng đế, chẳng những ngươi đoạt vợ ta, còn hại nhi tử của ta,
Dung Hành ta thề không đội trời chung với ngươi.”
“Truyền lệnh, lập tức công thành.”
Nam Dương vương dẫn đoàn quân công phá cửa thành. Trên cửa nam
thành, sắc mặt hoàng đế vô cùng khó coi.
Nghĩ đến hai cha con Nam Dương vương Dung Hành lại dám tiết lộ
chuyện của lão ta, bây giờ lão ta cảm thấy ánh mắt mọi người nhìn lão ta
hết sức kỳ lạ.
Nếu chuyện này truyền khắp kinh thành, người trong thiên hạ sẽ nghĩ
gì về lão, còn cả tả tướng Tần Mộ Thương và Vân Thiên Vũ sẽ nói cho
Tiêu Cửu Uyên về chuyện lão hạ độc.
Nếu Tiêu Cửu Uyên tin chuyện này, vậy lão ta phải đối phó hắn như
thế đây.
Hoàng đế nhanh chóng nhìn về Vân Thiên Vũ ở phía đối diện, Vân
Thiên Vũ cũng nheo mắt nhìn lão.
Trong lòng nàng tràn đầy sóng gió gian nguy.
Nàng nghĩ về lời nói của Tần Mộ Thương, nghĩ ngợi nghiêm túc,
chuyện này là Tần Mộ Thương đang muốn mượn tay nàng và Tiêu Cửu
Uyên tiêu diệt hoàng đế hay chuyện này là sự thật.
Nếu đúng là sự thật chứng tỏ hoàng đế đã có tâm địa muốn triệt đường
sống của Tiêu Cửu Uyên từ lâu rồi. Con người này thật đáng sợ.