THÚ PHI THIÊN HẠ: THẦN Y ĐẠI TIỂU THƯ - Trang 3288

Hắn nghe thấy bên tai có tiếng thì thầm, giống như người nào đó đang

nói chuyện vậy.

Những hình ảnh ngày xưa thật giống như một vở kịch, bây giờ đã kết

thúc cho nên hài tử bị bỏ rơi như hắn cũng nên bị lãng quên.

Tiêu Cửu Uyên không hề nhúc nhích, yên lặng trong bóng tối.

Giay phút này, hắn cảm thất hết sức may mắn, bóng đêm, ít nhất tất cả

những khó khăn trong lòng hắn đều đã bị đau đớn vùi lấp.

Trong không gian tối tăm, thái hậu lẩm bẩm xin lỗi, một lúc sau đột

nhiên giơ tay ra phía ngoài mật thất, vỗ tay.

Rầm một tiếng, không gian đang tối tăm bỗng nhiên có anh sáng,

người bên ngoài nhanh chóng bước vào.

Người tới chính là hoáng đế với một thân hoàng long bào, hoàng đế

nhìn thấy Tiêu Cửu Uyên nằm dưới mặt đất, khóe miệng cong lên cười một
cách tàn nhẫn.Lão ta nhanh chóng rút kiếm của thị vệ bên cạnh, hướng về
phía Tiêu Cửu Uyên.

Thái hậu nhìn thấy cảnh này, đột nhiên thấy đau lòng.

Tuy Tiêu Cửu Uyên không phải do bà ta sinh ra, nhưng những năm

vừa qua bà ta đã nuôi dưỡng hắn.

Thậm chí bà ta còn cảm giác được hắn ôm chân bà ta làm nũng, mẫu

hậu, nhi thần lớn lên sẽ hiếu thuận với mẫu hậu. Mẫu hậu, nhi thần sẽ
không để mẫu hâu phải đau lòng.

Thái hậu nghĩ tới những việc này, đột nhiên giãy giụa: “Hoàng nhi,

con nhất định phải giết nó sao? Cho dù nó không phải do đích thân mẫu
hậu sinh ra, nó cũng được ta nuôi dưỡng, con có thể tha cho nó không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.