Nàng ta hoàn toàn không cho Tiêu Cửu Uyên cơ hội nói chuyện, lại
tiếp tục nói.
“Tại sao huynh lại đối xử với muội như vậy? Muội thích huynh nhiều
năm như vậy, sao huynh lại nhẫn tâm tàn nhẫn tổn thương muội?”
“Biểu ca, bây giờ muội cho huynh một cơ hội, chỉ cần huynh lấy ta,
hai chúng ta lại tốt như trước đây. Nếu không thì…”
Dung Kỳ hơi nhếch khóe miệng, khuôn mặt bất giác trông vô cùng dữ
tợn.
Nàng ta trở nên xấu xí như vậy, Tiêu Cửu Uyên đến liếc mắt cũng ghét
bỏ, lạnh lùng mở miệng nói: “Nếu không ngươi muốn thế nào?”
“Muội không có được cũng không thể để người khác có được. Hơn
nữa, đây là lần cuối cùng muội cho huynh cơ hội. Nếu huynh không quý
trọng, muội cam đoan sau này sẽ khiến huynh sống không bằng chết.”
“Nếu không thể yêu, vậy thì hận đi.”
Dung Kỳ hung dữ nói.
Tiêu Cửu Uyên hừ lạnh một tiếng, cười nói: “Ngươi xứng để cho ta
hận sao? Ngươi cho là ta coi trọng ngươi như vậy sao?”
Tiêu Cửu Uyên vô cùng xem thường, thực không hiểu đầu nữ nhân
này để làm gì, không yêu được liền hận.
Nàng ta xứng sao?
“Xem ra biểu ca từ chối cơ hội này.”
Dung Kỳ ngoan cố nói, Tiêu Cửu Uyên đã hoàn toàn mất đi kiên nhẫn,
quát lạnh: “Đồ không biết liêm sỉ, muốn đàn ông đến điên rồi, vội vàng