THÚ PHI THIÊN HẠ: THẦN Y ĐẠI TIỂU THƯ - Trang 3420

Tiêu Cửu Uyên cưỡi một con ngựa khác đi song song với nàng, hai

người vừa cưỡi ngựa vừa nói chuyện.

"Sao rồi? Cảm giác này không tồi chứ?"

Vân Thiên Vũ gật đầu: "Ừ, quả thật rất sảng khoái, hoàn toàn khác với

cảm giác thi triển linh lực bình thường."

Vân Thiên Vũ đang nói thì đột nhiên con ngựa của nàng chạy nhanh

hơn.

Hóa ra con ngựa này nhìn thấy con ngựa của Tiêu Cửu Uyên vượt qua

mình, trong lòng có chút tức giận, muốn cùng con ngựa của Tiêu Cửu Uyên
tranh cao thấp, cho nên không đợi Vân Thiên Vũ bảo nó, nó liền chạy
nhanh hơn.

Tính tình con ngựa của Tiêu Cửu Uyên hơi háo thắng, vừa nhìn thấy

con ngựa này dám đấu với nó, nó giận rồi nhanh chóng tăng tốc lên, hai con
ngựa lại tranh cao thấp, hoàn toàn đã quên đi người ngồi trên lưng ngựa.

Đương nhiên Tiêu Cửu Uyên là tay lão luyện cho nên không hề lo

lắng, ngựa có chạy nhanh hơn nữa hắn cũng không lo lắng.

Nhưng Vân Thiên Vũ lần đầu cưỡi ngựa, nàng đã sớm bị dọa sợ: "A."

Nàng sợ hãi kêu lên, đang muốn thi triển linh lực bỏ ngựa rời đi, Tiêu

Cửu Uyên ở bên cạnh vừa nhảy qua, trực tiếp nhảy lên lưng ngựa của Vân
Thiên Vũ, hắn đưa tay ra ôm Vân Thiên Vũ, kéo dây cương trong tay nàng,
nhanh chóng khống chế được ngựa của Vân Thiên Vũ.Con ngựa này ở
trong tay Tiêu Cửu Uyên, rất nhanh đã an phận, giảm tốc độ lại.

Vân Thiên Vũ rốt cuộc cũng yên tâm, nhịn không được thở ra một hơi:

"Xem ra cưỡi ngựa cũng không phải chuyện dễ dàng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.