Chẳng qua là lúc này trên người nữ nhân xảy ra chuyện tình không
chịu nổi như vậy, nàng ta vẫn còn có mặt ra ngoài, Yến Thanh Phong liền
mất hứng, cho nên mặt lạnh nhìn chằm chằm Vân Thiên Tuyết.
Vân Thiên Tuyết hốc mắt đỏ, ủy khuất khẽ cắn môi nhìn Yến Thanh
Phong, cuối cùng nhìn về Tiêu Thiên Dịch.
Tiêu Thiên Dịch lập tức đau lòng tay cầm tay của nàng, sau đó quay
đầu nhìn về Yến Thanh Phong, lãnh trầm mặt khiển trách: "Tuyết Nhi nàng
là bị người oan uổng, bị người vu oan hãm hại."
Tiêu Thiên Dịch nói đến đây, nghĩ tới nữ thân kia dám can đảm tính kế
Tuyết Nhi, Vân Thiên Vũ lại dám hạ độc hắn, sắc mặt không nói ra được
khó coi.
Hắn sớm muộn cũng dạy dỗ nữ nhân kia.
Tiêu Thiên Dịch vừa mới nói xong, sau lưng có tiếng bước chân vang
lên, có người đón ý Tiêu Thiên Dịch."Đúng vậy, Văn Tuệ quận chúa, Tuyết
Nhi tỷ tỷ là bị người vu oan hãm hại, nàng ấy cũng không có làm gì, người
không cần oan uổng nàng."
Một nữ tử mặc y phục hồng thêu bách điệp đi tới, cô gái lớn lên đẫy
đà, thân thể thướt tha, mặt mày hết sức mềm mại đáng yêu, nàng đi tới, vừa
nói chuyện vừa để mắt lặng lẽ nhìn Tiêu Thiên Dịch, gương mặt không tự
chủ đỏ một cái, vội vàng thật nhanh nhìn về Vân Thiên Tuyết.
"Tuyết Nhi tỷ tỷ, ta tin tưởng ngươi."
Vân Thiên Tuyết lập tức nhìn về nói chuyện, Giang Vũ Điệp là bạn tốt
của nàng là nhi nữ của Hình Bộ Thượng Thư.
Giang Vũ Điệp luôn luôn cùng Vân Thiên Tuyết thân thiết, hai người
tình như tỷ muội, hiện tại Vân Thiên Tuyết gặp chuyện không may, Giang