Tiêu Dạ Thần không nói lời nào, Tiêu Cửu Uyên không vui nói:
"Ngươi cho rằng nàng thật muốn lấy Hoán Nhan Đan."
Chẳng qua là vì muốn bẫy Tiêu Thiên Dịch mà thôi, mục đích thực sự
của nàng là Tẩy Tủy Đan, bất quá Tiêu Cửu Uyên mặc dù biết mục đích
thật sự của Vân Thiên Vũ là Tẩy Tủy Đan, nhưng vẫn là có chút...
Vân Thiên Vũ thật không muốn chữa khỏi mặt của mình sao?
Lời này nếu như hỏi Vân Thiên Vũ, Vân Thiên Vũ khẳng định trả lời
muốn, nhưng vấn đề là tốn mấy vạn lượng bạc giành lấy Hoán Nhan Đan,
nàng cảm thấy không đáng giá, nàng tình nguyện để bản thân từ từ chữa trị.
Chính nàng trị, chỉ là chậm một chút mà thôi, nếu có tiền dư như vậy,
nàng thà rằng lấy một vật hữu dụng.
Trong phòng, Vân Thiên Vũ tự nhiên nghe được lời của Tiêu Cửu
Uyên, không có nghĩ tới tên này lại đoán được suy nghĩ của nàng, nàng thật
muốn quay đầu hỏi Tiêu Cửu Uyên một chút, ngươi là con giun trong bụng
ta sao? Tại sao ta muốn cái gì, ngươi cũng biết vậy.
Nhưng mà lúc này nàng đang bận rộn cùng Lục Uyển Nhi đấu giá đây.
Ngược lại trong nhã gian Tiêu Dạ Thần một mặt không hiểu: "Cửu
hoàng thúc, người nói lời này có ý gì, Vũ Mao không muốn lấy Hoán Nhan
Đan, nàng và người ta cạnh giá bao nhiêu."
Tiêu Cửu Uyên không thèm quan tâm đến lý lẽ của Tiêu Dạ Thần,
cùng người ngu ngốc nói chuyện thật quá mệt mỏi, hắn quay đầu nhìn về
Vân Thiên Vũ.
Phát hiện nữ nhân này mặc dù trên mặt có vết sẹo, nhưng cho tới nay
cũng không thấy tự ti, cả người không nói ra được thong dong lạnh nhạt,