"Vân tỷ tỷ, ngươi tốt nhất nên nhìn một chút, ngươi giống như một
bức họa, thật là xinh đẹp."
Tiểu Linh Đang nhìn Vân Thiên Vũ, trong đầu đột nhiên nghĩ tới ca ca
yêu nghiệt của nàng, nếu như ca ca thấy Vân tỷ tỷ, không biết có thích Vân
tỷ tỷ không, nếu như hắn thích Vân tỷ tỷ, cưới Vân tỷ tỷ, tỷ ấy không phải
là tẩu tử của nàng sao?
Tiểu Linh Đang càng nghĩ càng vui vẻ, đôi mắt bắt đầu mơ màng.
Điêu Gia cùng Tiểu Anh hai người cũng cao hứng bu lại.
Điêu Gia ngạo khí lẫm liệt hừ lạnh nói: "Lần này có thể để cho cái tên
xấu xa kia xem một chút, chủ tử có xứng với hắn hay không, bất quá coi
như hắn hối hận, cũng không được."
Điêu Gia suy nghĩ một chút cảm thấy thoải mái, phía sau hắn Tiểu
Anh cao hứng rất nhiều, tịch mịch nói.
"Lần này Tiểu Anh là đệ nhị mỹ nhân, đệ nhất mỹ nhân là chủ tử."
Điêu Gia mắt lạnh nhìn chằm chằm nó, suy tính có nên hay không lột
sạch lông của con chim chết tiệt này, nó rõ ràng chỉ là một con chim nhỏ
nho, không nên nói mình là mỹ nhân, mỹ đại gia ngươi, Điêu Gia muốn rút
lông chim.
Tiểu Anh vừa nhìn ánh mắt khát máu của Điêu Gia, lập tức cười khan
nhìn về Vân Thiên Vũ.
"Chủ tử, ngươi thật xinh đẹp, thật là xinh đẹp a, Tiểu Anh lớn như vậy
còn chưa bao giờ thấy qua mỹ nhân đẹp như vậy."
Vân Thiên Vũ đen mặt, trợn mắt nhìn Tiểu Anh một cái, nàng nếu nhớ
không lầm, Tiểu Anh hình như vẫn luôn ở trong Phượng Linh Giới, nó