Vân Thiên Vũ nhíu mày, trực tiếp ném lọ đan dược vào trong tay Họa
Mi: "Cho ngươi thì người dùng đi, cô nương nhà nào chẳng muốn xinh đẹp
chứ."
Sau này có thể tìm một mối hôn sự tốt, nam nhân đều là động vật thị
giác, Tiêu Cửu Uyên không phải là ví dụ sao, vẫn gọi nàng là nữ nhân xấu
xí, không cũng là bởi vì gương mặt của nàng bị phá hủy sao?
Mặc dù nàng rất khinh bỉ loại hành vi này của hắn, nhưng không có
biện pháp thay đổi chuyện này.
Vân Thiên Vũ nhìn Họa Mi, Họa Mi cầm lọ đan dược, gương mặt
chần chờ không ngừng, cho đến khi Vân Thiên Vũ nhìn chằm chằm nàng,
nàng mới cẩn thận lấy đan dược trong lọ đổ ra, nuốt vào.
Trogn phòng khách, tất cả đều nhìn chằm chằm nàng, cũng làm cho
Họa Mi xấu hổ vô cùng.
Sinh Phu Đan không hổ là Sinh Phu Đan, Họa Mi ăn vào đi chỉ trong
chốc lát, màu da liền bắt đầu từ từ trở nên trắng hồng, hơn nữa hết sức bóng
loáng, ánh mắt cũng có vẻ đặc biệt có tinh thần, cả người có một loại cảm
giác tỏa sáng.
Tiểu Linh Đang than thở gật đầu: "Họa Mi, ngươi xinh đẹp hơn rất
nhiều."
Điêu Gia cùng Tiểu Anh gật đầu liên tục, Tiểu Anh thừa cơ nói:
"Ngươi bây giờ chỉ kém hơn Tiểu Anh một chút nữa."
Bên trong phòng khách mọi người đen mặt lại, đồng thời trợn mắt
nhìn Tiểu Anh một cái.
Nó lập tức an phận.