Một khúc cuối cùng, dư âm quấn quýt, thật lâu không tiêu tan.
Rất nhanh có người dẫn đầu vỗ tay, sau đó tiếng vỗ tay như sấm.
Tô Phi Yên nhìn thấy hết thảy, trên mặt vui vẻ hiện lên, ưu nhã hướng
thái tử cùng các vị hoàng tử phúc thân, sau đó lui xuống.
Tiếng trống lại vang lên, hoa hồng tiếp tục truyền, lần này hoa hồng
rơi xuống tay của sử bộ Thượng Thư chi nữ Lục Uyển Nhi.
Lục Uyển Nhi tâm tình không nói ra được kích động, âm thầm quyết
định, nhất định phải ở trước mặt Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch biểu hiện
thật xuất sắc, nếu như vương gia thích nàng, nàng mà có thể gả vào Tuyên
vương phủ làm trắc phi.
Đáng tiếc vận khí của Lục Uyển Nhi lại không được tốt lắm, nàng rút
được tờ giấy lại là cầm.
Lục Uyển Nhi cầm kỹ so ra rất kém Tô Phi Yên, cho nên thời điểm
nàng đánh đàn, không ít người chỉ chỉ chõ chõ, so sánh nàng cùng Tô Phi
Yên, cuối cùng phê bình tài đánh đàn của nàng không đáng giá một đồng
tiền, Lục Uyển Nhi nghe bản thân bị phê bình, trong lòng liền tức giận, kết
quả liền bị lỗi vài âm, lần này càng không cần phải nói gì rồi.
Lục Uyển Nhi tức đến khóc, ở trong chạy ra ngoài.
Bốn phía không ai để ý tới nàng, tiếng trống lại vang, hoa hồng lần
nữa bắt đầu truyền đi, lần này hoa hồng rơi xuống tay Yến Bắc Hậu phủ
Yến Thanh Phong.
Yến Thanh Phong rút được tờ giấy là vũ.
Yến Thanh Phong hai lời chưa nói, tại chỗ biểu diễn một bộ Kiếm Vũ,
kiếm hoa Đóa Đóa, dáng người thật nhẹ giống như chim yến, một người