Hắn hối hận chuyện đã làm trong ngày đại hôn, nhưng hết thảy tất cả
cũng đã quá muộn.
Tay chân Tiêu Thiên Dịch lạnh như băng, đứng cũng đứng không
vững, một bên Yến Kinh Hồng vội vàng đở hắn, không để cho hắn làm ra
chuyện mất thể diện.
Ly thân vương Tiêu Cửu Uyên không giống với Tuyên vương Tiêu
Thiên Dịch hối hận đau lòng, tâm tình của hắn ngược lại vô cùng tốt, sắc
mặt nhìn Vân Thiên Vũ khó có được ôn hòa.
"Nguyên lai là như vậy, tình hữu khả nguyên, nếu như thế, vậy thì tha
cho nha đầu này một lần đi."
Tiêu Cửu Uyên khoát tay, thủ hạ sau lưng Bạch Diệu tất cả đều lui
xuống.
Vân Thiên Vũ hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm, chân của Họa Mi cũng
mềm nhũn, nếu không phải Tiểu Linh Đang đở nàng, nàng cũng bị hù dọa
đến hôn mê, quá dọa người, nàng thiếu chút nữa liền mất mạng a.
Mặc dù Vân Thiên Vũ may mắn cứu được Họa Mi, nhưng trong lòng
không nói ra được ảo não, Tiêu Cửu Uyên khinh người quá đáng.
Bất quá nàng rất nhanh nghĩ đến chuyện đã xảy ra trên người Tiêu
Cửu Uyên đêm qua, không nhịn được cười lạnh, mặc dù tối hôm qua nàng
không có tra ra cái gì, bất quá nàng hoài nghi Tiêu Cửu Uyên bị người hạ
độc, về phần là độc gì, nàng không có tra được.
Bất quá nàng tuyệt đối sẽ không nói cho Tiêu Cửu Uyên biết, hừ, để
cho hắn đắc ý đi.
Vân Thiên Vũ nghĩ tới đây cái, tâm tình cuối cùng cũng dễ chịu hơn
một chút.