"Đừng nói nhiều như vậy, mau ăn vào đi."
Để tránh làm cho người ta nhìn ra sơ hở, Lục Gia bị thương, sắc mặt
khó coi, nếu như có người chú ý, tất nhiên sẽ phát hiện dấu vết, sở dĩ không
bị phát hiện, nguyên nhân do hoàn cảnh hỗn loạn, không ai chú ý tới nàng.
Nhưng đợi đến tướng quân dẫn người tới, sẽ dễ dàng phát hiện nàng
không được bình thường.
Lục Gia lập tức cẩn thận cúi đầu, lấy ống tay áo che ăn vào đan dược.
Vân Thiên Vũ ngẩng đầu chú ý động tĩnh bốn phía, phòng ngừa có
người chú ý tới Lục Gia có cái gì không đúng.
Đúng lúc này, Vân Thiên Vũ cảm nhận được một mũi nhọn sắc bén
bắn thẳng đến đây, trong lòng nàng phát lạnh, thật nhanh nhướng mắt lên
nhìn sang, liền thấy Tiêu Cửu Uyên nhìn nàng, lại nhìn Lục Gia, sau đó ánh
mắt của hắn âm trầm nhìn chằm chằm Vân Thiên Vũ, môi lẩm nhẩm, ngươi
thật sự rất biết gây chuyện.
Lời này của hắn cho biết hắn đã biết Lục Gia có cái gì không đúng, bất
quá Vân Thiên Vũ cũng không lo lắng, quan hệ giữa Tiêu Cửu Uyên và
Tưởng gia không hẳn là tốt, hắn sẽ không hảo tâm nói cho Tưởng gia điều
gì.
Vân Thiên Vũ kéo kéo khóe miệng, không có để ý tới Tiêu Cửu Uyên,
chỉ quay đầu nhìn về Lục Gia, thấy Lục Gia bởi vì phục dụng đan dược, sắc
mặt tái nhợt biến mất, hồng nhuận rất nhiều.
Vân Thiên Vũ yên tâm, chẳng qua nàng rất nhanh nghĩ đến lúc trước
người kia nói , tướng quân cho người dẫn Linh Lôi Khuyển tới đây.
Đây là một Linh Thú đối với mùi vô cùng nhạy cảm.