Tiêu Thiên Dịch nắm chặt tay, Tưởng gia hắn ta sẽ nhớ, hắn sẽ không
chịu để yên.
Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch mặc dù có lòng này, nhưng không lực,
cho nên chỉ có thể trơ mắt nhìn người tiến lên kéo Vân Thiên Tuyết.
Liễu thị đưa tay muốn cản.
Hoài vương Tiêu Thiên Nghiêu lại đi ra hướng về phía Liễu thị lắc đầu
một cái nói: "Mợ, ngươi yên tâm, biểu muội không có việc gì."
Thái tử Tiêu Thiên Ngự nghe được Hoài vương, cũng đứng dậy, đi tới
Liễu thị trước mặt nói.
"Vĩnh Ninh Hậu phu nhân không cần phải lo lắng, bổn thái tử có thể
bảo đảm, chỉ cần ngoại tổ phụ ta không có sao, Tưởng gia sẽ không động
tới Vân nhị tiểu thư."
Liễu thị ngước mắt nhìn về thái tử cùng Hoài vương, đột nhiên cảm
thấy con gái của mình gả cho Tiêu Thiên Dịch cũng không phải là chuyện
tốt, mỗi lần con gái bà gặp phải chuyện, Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch
cũng không bảo vệ được.
Ngược lại, thái tử cùng Hoài vương cũng không tệ.
Vẻ mặt của Liễu thị, Tiêu Thiên Dịch tự nhiên cũng nhìn ra, trong
lòng càng thêm tức giận, cả người giống như núi lửa muốn bộc phát.
Bên trong Vinh Hạc Đường, không khí không nói ra được cứng ngắc.
Mặc dù Hoài vương cùng thái tử bảo đảm Vân Thiên Tuyết không có
việc gì, nhưng Vân Thiên Tuyết vẫn sợ, nàng ta vẫn cảm thấy nếu như ở lại
Tưởng gia, phải chết không thể nghi ngờ, đến lúc đó Tưởng gia giết nàng