Từ phát ngôn nòng cốt
Rất dễ để sử dụng thuần thục các dạng này, khi bạn nắm được nguyên tắc
quan trọng nhất về phát ngôn nòng cốt.
Ví dụ:
Mẹ tôi là giáo viên.
Nó tặng mẹ hoa.
Điện thoại reo.
Giáo viên giảng bài.
Những phát ngôn trên đều cơ bản; không thể lược bớt một từ nào trong đó
mà không làm ảnh hưởng hoặc biến dạng nghĩa của chúng. Chúng chứa
đựng mọi thứ cần thiết để tạo ra một ý trọn vẹn.
Câu nào cũng có một phát ngôn nòng cốt đứng một mình như trong câu đơn,
hoặc bị chôn vùi như trong câu ghép gồm nhiều mệnh đề, nhưng luôn hoàn
chỉnh, không thể rút gọn hơn nữa. Bạn buộc phải giữ lại thành phần này sau
khi đã cắt tỉa mọi thứ trong câu, để cho nó còn đủ ý nghĩa. Bạn sẽ phải dựa
vào đó nếu muốn viết câu dài. Có hai cách làm cho câu dài ra: thêm chi tiết
vào giữa phát ngôn nòng cốt hoặc vào trước hay sau phát ngôn đó.
Ở trước, sau câu nòng cốt
Đó là câu gồm phát ngôn nòng cốt và chi tiết được thêm vào trước hoặc sau.
Phần thêm vào có thể dài hoặc ngắn nhưng phát ngôn nòng cốt không thay
đổi: