Tủ sách Thực Dƣỡng
T
T
h
h
ự
ự
c
c
d
d
ư
ư
ỡ
ỡ
n
n
g
g
đ
đ
ặ
ặ
c
c
t
t
r
r
ị
ị
c
c
á
á
c
c
b
b
ệ
ệ
n
n
h
h
u
u
n
n
g
g
t
t
h
h
ư
ư
h
h
t
t
t
t
p
p
:
:
/
/
/
/
t
t
h
h
u
u
c
c
d
d
u
u
o
o
n
n
g
g
.
.
v
v
n
n
Trang 25
nghĩ là
“ta”
thì
“ta”
hôm qua và ngày mai đã khác xa rồi. Điều này thật rõ khi cha mẹ đã
“trông”
thấy con họ lớn dần. Tuy nhiên cơ thể của chúng ta không ngừng phát triển khi ta đến tuổi
trƣởng thành là ý thức và phán đoán cũng biến dịch và phát triển trọn đời.
Mở rộng tầm nhìn
Trong thực tế, không có gì là tĩnh tại, cố định hay thƣờng trực. Tuy nhiên, ngƣời đời nay
thƣờng có thái độ cứng nhắc, bất biến cho nên đụng chuyện trái ý là lập tức nổi giận và bất bình.
Văn hóa ngày nay quá thiên về cạnh tranh và đòi hỏi vật chất phải dựa vào giá trị tiêu dùng, dựa
vào điều tra thị trƣờng của số đông để sản xuất hàng tiêu dùng sao cho kết quả. Để thành công,
một sản phẩm phải kích thích, ca ngợi cho giác quan ngƣời tiêu dùng bị tiêm nhiễm sản phẩm
dần dần. Sản phẩm tự nó không làm gì ai, nhƣng mọi ngƣời đều muốn thoả mãn nhu cầu riêng
tƣ. Tuy nhiên khi sự ca tụng đi quá mức thì vấn đề trở ngại sẽ nảy sinh, nếu cứ lấy nó làm động
lực thúc đẩy cuộc sống trong xã hội. Nó hẳn là nguyên nhân làm con ngƣời suy thoái về tình
cảm, thông minh, tƣởng tƣợng, hiểu biết, đam mê, giác ngộ, tiếp thụ và nguyện vọng…
Trong quá khứ, đa số ai cũng ƣa sự đơn giản, mùi vị tự nhiên của bánh mì lứt, gạo lứt và
những thực phẩm tự nhiên khác. Bây giờ, để đánh thức các giác quan nên thay thế bánh mì tinh
chế có đƣờng bằng bánh mì lúa mạch gạo lứt, gạo lứt thay gạo chà sát trắng tinh.
Đồng thời, ta thấy kỹ nghệ thực phẩm đã phát triển chạy theo chiều chuộng giác quan
bằng các loại thực phẩm tinh chế, pha vào mầu sắc, bột nêm vào đồ ăn hàng ngày. Hơn 50 năm
qua, chiều hƣớng này đã lan ra nhiều vật phẩm cần dùng trong đời sống hàng ngày gồm quần áo,
mỹ phẩm, đồ đạc, chăn mền, đồ nấu bếp. Tuy có nhiều ngƣời phát hiện sự ứng dụng kỹ thuật để
sản xuất hàng tiêu dùng tổng hợp, nhƣng xét ra phẩm chất của chúng rất thấp, vật liệu không ƣng
ý và sau chót là có hại cho sức khỏe chúng ta. Nói chung thì chúng ta đã tạo ra đủ mọi thứ trên
đời này theo lối nhân tạo trong lối sống và ngày càng xa rời cuộc sống tự nhiên.
Khi sống trái tự nhiên là ta đã tự tách mình ra khỏi môi trƣờng tiến hóa và tự động bị thui
chột nhƣ một thân cây mất gốc. Bệnh ung thƣ chỉ là một hậu quả của cách sống trái tự nhiên.
Vậy mà thay vì xét đến môi trƣờng rộng lớn ngoài xã hội và thực phẩm tạo ung thƣ thì hầu nhƣ
các nhà nghiên cứu chỉ nhằm thẳng vào việc cô lập các tế bào hỗn loạn của ung thƣ. Còn đa số
các liệu pháp cũng chỉ nhắm cắt bỏ khối ung thƣ mà lơ là với điều kiện bất thƣờng của cơ thể, đã
là nguyên do gây bệnh.
Ung thƣ bắt nguồn từ lâu trƣớc các tế bào ác tính xảy ra và bắt rễ từ các yếu tố trong nội
tạng, từ thực phẩm ta tiêu dùng ngày qua ngày. Tuy nhiên khi phát hiện triệu chứng ung thƣ thì
ngƣời ta bỏ qua yếu tố nội tại và lo chạy quanh việc chữa trị triệu chứng hay cắt bỏ khối ung thƣ.
Nhƣng vì lý do gây bệnh còn đó nên bệnh thƣờng tái phát theo cách cũ hay chạy sang chỗ
khác… và rồi ngƣời ta lại chữa theo lối cũ, bỏ qua nguyên nhân gây bệnh. Cách chữa bệnh nhƣ
trên thƣờng là vô ích khi chỉ nhắm có trấn áp triệu chứng.