THÙNG CƠM SÁT VÁCH - Trang 118

- Tạm được. – Lam Sam vừa nói, ánh mắt cô dường như đang rơi vào hư

không, như đang chăm chú hồi tưởng lại những năm tháng chẳng mấy dễ
dàng. Nói thật, ngoại trừ những kẻ có tiền, có chỗ dựa, làm gì có ai được dễ
dàng đâu? Làm nghề gì cũng có cái khó của nghề đó, muốn nhận được thì
phải luôn cố gắng dốc sức làm việc, cũng may là cô cầu gì được nấy hơn
thôi.

Trong khi cả hai rơi vào trầm mặc, Tống Tử Thành đột nhiên nói:

- Thật ra em không cần phải vất vả đến thế đâu.

Lam Sam nghe vậy, xoay nửa người, dựa vào ghế, nhìn Tống Tử Thành.

Anh vẫn nhìn thẳng về phía trước, chăm chú lái xe, Lam Sam chỉ có thể
nhìn thấy gò má của anh. Ừ, gò má này cũng đẹp mắt đấy, đường cong của
cơ thể cũng rất cường tráng, dưới ánh sáng của ánh đèn đường hắt vào trở
nên ôn hòa hơn một chút, không còn cái vẻ lạnh lùng thường ngày.

Thưởng thức một lúc, Lam Sam lên tiếng:

- Tổng giám đốc Tống, ngài có muốn nghe lời khuyên của tôi dành cho

ngài không?

Tống Tử Thành không nghĩ rằng cô sẽ hỏi anh câu này, anh hỏi:

- Là gì vậy?

- Chính là chữ ký trên email của tôi.

- Ừ. – Tống Tử Thành gật đầu, anh cũng không nhớ chữ ký trên email

của cô là gì.

Câu chuyện rẽ sang một hướng khác không thể giải thích, sau đó cả hai

trở nên trầm mặc, đến tiểu khu Lam Sam mở cửa xuống xe, Tống Tử Thành
nửa đùa nửa thật hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.