THÙNG CƠM SÁT VÁCH - Trang 158

- Tôi không dự toán.

Lam Sam há hốc mồm:

- Không có tiền còn đòi đi mua quần áo? Kể cả có đẹp trai hơn nữa cũng

không dùng mặt quẹt thẻ được đâu?

Kiểu Phong sửng sốt:

- Ý tôi là, bao tiền cũng được.

Lam Sam:

- …. – Có tiền sao chẳng nói, anh đúng là đồ phiền phức!

Ba người hẹn gặp nhau trước cổng trung tâm thương mại. Tiểu Du Thái

đến trước, bình thường vừa nhìn thấy Lam Sam, cô nhất định sẽ vui như
một chú chim nhỏ vừa được xổ lồng tung cánh, ríu rít luôn mồm. Nhưng
hôm nay cô lại giống như một chú chim bị trúng thuốc xổ, còn chả dám thở
mạnh.

Bởi vì cô nàng sợ Kiều Phong.

Lam Sam không hiểu, cô đã từng thấy Kiều Phong tiểu mặt dưa, Kiều

Phong nuôi mèo, uống sữa tươi, ăn kẹo bông…. Dường như khí phách duy
nhất trên người anh chỉ đặt toàn bộ ở mỗi cái tên vang dội kia thôi. Một
người như thế thì có điểm gì đáng sợ nào?

Thật ra đến chính Tiểu Du Thái cũng không hiều nổi chính mình. Có lẽ

vì cả công ty cô đều nhắc đến Kiều Phong với một sự vô cùng kính nể nên
cũng vì thế cô cũng bị sợ theo à…

Lam Sam đành hỏi trực tiếp Tiểu Du Thái về tình huống công việc đó,

bàn bạc với kiểu người như Kiều Phong tuyệt đối không thể lòng vòng
quanh co, bằng không không biết anh sẽ lý giải thành cái gì đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.