THÙNG CƠM SÁT VÁCH - Trang 214

- Quen biết anh bao nhiêu năm, em chưa bao giờ thấy anh đối xử với ai

mà để tâm như vậy đấy, thậm chí phải dùng đến thám tử tư nữa. Phí nhiều
công sức vậy có đáng không, anh Thành, cô gái này có gì hay chứ? Chẳng
phải chỉ được mỗi xinh đẹp chút thôi à….

Tống Tử Thành đem sự chú ý chuyển sang cái màn hình cứng ngắc, anh

vẫn nhìn về trước mặt nhưng dường như ánh mắt đã chuyển đến nơi nào xa
xăm lắm. Mấy ngày nay, vừa nhắc đến Lam Sam, Tống Tử Thành liề lập
tức nhớ đến vẻ xinh đẹp mê mệt chết người của cô, bóp chết sự kiêu ngạo
của anh. Anh không hẳn là người lòng dạ rộng rãi, sao có thể không ghi hận
chứ, hận đến nghiến răng nghiến lợi, thế nhưng càng hận bao nhiêu lại càng
cảm thấy không cam lòng bấy nhiêu và điều đó cũng chỉ riêng anh biết
được. Càng hận, anh lại càng muốn chinh phục cô, giẫm nát sự kiêu ngạo
của cô, càng muốn….

- Đàn Tử, phụ nữ cũng giống như đồ ăn. Vừa mềm mại vừa ngon miệng

không khó nuốt, thì chỉ là người phù hợp. Món ăn thật sự ngon không phụ
thuộc vào những điều đó, phải tốn công mất sức nhai. Phụ nữ chính là vậy,
càng nhai càng có mùi vị, ăn nhiều vẫn không ngấy. – Tống Tử Thành nói.

Đàn Tử cảm thán từ đáy lòng:

- Anh Thành, anh thật đê tiện.

Tống Tử Thành vẫn không để ý đến cậu ta, lại cúi đầu tiếp tục xem tư

liệu.

Đàn Tử hỏi:

- Vậy anh cảm thấy Tô Lạc có mất công nhai không?

- Tô Lạc là một phụ nữ thông minh thức thời, để một người phụ nữ như

vậy bên cạnh cậu sẽ không cần phải bận tâm nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.