THÙNG CƠM SÁT VÁCH - Trang 302

Anh gật đầu:

- Tôi cảm thấy tạm được rồi, chúng ta đi thôi.

Không được! Lam Sam chỉ hận không thể ôm anh trở lại:

- Cầu xin anh, để tôi xắn lại cho anh đi!

Kiều Phong có phần không thể nhịn nổi nữa rồi, nhưng vì Lam Sam đã

cầu xin anh nên không còn cách nào khác là anh đành phải gắng đượng
đồng ý. Anh ngồi trên ghế salon, Lam Sam ngồi chồm hổm dưới chân anh.
Cô vừa tháo ống quần anh ra, vừa oán giận nói:

- Thật là đần độn.

- Tôi? Đần? – Kiều Phong cảm thấy thật không thể tưởng tượng nổi, một

người ngốc đến mức cần phải bình phương lại đương nhiên dám nói anh
đần?

Lam Sam nghe thấy khẩu khí của Kiều Phong có vẻ bất thiện, cô cho

rằng anh định đình công nên vội vàng sửa lại:

- Anh rất thông minh, chắc chắn là học một biết mười, bây giờ tôi mới

nhìn ra.

Ngồi xổm một lúc thật mệt, Lam Sam chuyển sang quỳ một chân trên

mặt đất, trước tiên cô kéo hai ống quần anh để chỉnh cho cân bằng, sau đó
một lần nữa tháo ra, rồi lại xắn lên.

Lúc đầu Kiều Phong chỉ nhìn động tác tay của cô, sau đó không biết thế

nào, ánh mắt anh trở nên phiến diện ngược lại chăm chú ngắm khuôn mặt
cô. Bởi vấn đề thị giác nên anh chỉ có thể ngắm bao quát cô như một Đế
vương đang ngắm người nô bộc quỳ bên dưới. Hàng mi của cô rủ xuống,
thần thái chăm chú, trong mắt anh, khuôn mặt cô hiện ra thật nhu mì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.