THÙNG CƠM SÁT VÁCH - Trang 382

Thế nhưng khi Dương Tiểu Tú liếc qua khuôn mặt Lam Sam, không

hiểu sao Kiều Phong lại thấy hơi hơi ngứa mắt, anh khẽ nhíu lông mày.

Bốn người đang theo đuổi suy nghĩ riêng của mình, bỗng nhiên mẹ

Dương nói:

- Lam Sam đã nhiều năm không gặp rồi nhỉ?

Lam Sam tuy ngoài cười nhưng trong không cười:

- Đúng vậy. – Nói xong thoáng nhìn qua Kiều Phong: Tôi khinh bỉ bà!

Tôi vô cùng rất rất khinh bỉ bà đấy!

Mẹ Dương lại hỏi:

- Cô vẫn đang bán xe à?

- Đúng vậy… - Lam Sam nghiến răng trả lời, sau đó lại nháy mắt với

Kiều Phong. Nhưng Kiều Phong vẫn đang nhìn chằm chằm vào Dương
Tiểu Tú… Nhìn anh ta làm cái gì!

Thịnh Vũ nghe thấy hai từ “bán xe” , khẽ mỉm cười, hết thảy đều không

cần nói gì hết.

Mẹ nó chứ, sao thấy giống như đang bị mát mẻ thế nhỉ! Lam Sam đôi

khi không thể hiểu được vì sao trong mắt một vài người, bán xe không được
cao sang như những nhân viên ngồi trong văn phòng thế. Cô một tháng chỉ
dựa vào việc bán xe kiếm được hơn hai vạn, có bao nhiêu nhân viên văn
phòng cao cấp có thể lĩnh được mức lương này? Dựa vào đâu để coi thường
cô chứ!

Dương mẹ khẽ mỉm cười, nói thêm:

- Thật vất vả nhỉ! Cũng không có danh tiếng, tiền chắc cũng không kiếm

được bao nhiêu đâu nhỉ? Một cô gái như cô, cũng đến tuổi trưởng thành rồi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.