THÙNG CƠM SÁT VÁCH - Trang 417

Mặc kệ phải nói thế nào, nhưng sự nỗ lực của Lam Sam khiến Kiều

Phong rất cảm động. Vốn là một cô nàng ngốc nghếch, cô có thể nghĩ ra
một biện pháp như thế đã là tương đối khá rồi, anh thầm nghĩ.

Buổi trưa, Ngô Văn lại chạy đến nhà Kiều Phong để cùng ăn trưa với

cha họ. Khoảng một tháng nữa giáo sư Ngô đã có thể về nước, tâm trạng
của ông vốn không tồi nên mặc dù nhìn thấy rất nhiều món ăn trên bàn Kiều
Phong nấu mà ông không được ăn nhưng ông vẫn bình tĩnh. Vừa ăn cơm,
giáo dư Ngô giả vờ vô cùng thờ ơ hỏi thằng con trai nhỏ của mình:

- Con và Lam Sam gần đây thế nào rồi?

Đây chính là nghệ thuật trò chuyện. Ông sẽ không hỏi quan hệ của hai

người rốt cuộc là như thế nào mà trực tiếp vờ như đã rất quen thuộc với họ,
hỏi han tình hình của họ.

Ngô Văn lén lút giơ ngược ngón tay giữa với cha của mình, anh dừng

đũa, muốn nghe câu trả lời của Kiều Phong.

Kiều Phong rất điềm nhiên đáp:

- Cô ấy định bày tỏ tình cảm với con.

Hai kẻ họ Ngô đều cực kỳ kinh ngạc, lại vô cùng phấn khích. Nhưng

Ngô Văn lại nghĩ tương đối nhiều:

- Em chắc chắn là thế chứ?

Kiều Phong kể lại chuyện xem sao băng ở núi Mục Phu. Sau khi nghe

xong giáo sư Ngô gật đầu:

- Ừ, phân tích rất chính xác, xem ra hẳn Lam Sam thật sự muốn thổ lộ

ròi, tiểu tử thối, con nghĩ kỹ chưa, liệu con có từ chối cô ấy không? Cảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.