THÙNG CƠM SÁT VÁCH - Trang 455

Thời gian cứ bất tri bất giác trôi qua đã đến giờ ăn cơm, mà cứ đến giờ

cơm là Lam Sam lập tức nghĩ đến Kiều Phong, điều này đã sớm hình thành
phản xạ có điều kiện. Cô gãi đầu thầm nghĩ anh ta bôn ba đến nửa đêm hôm
qua, hẳn giờ này cũng tỉnh ngủ, tính ra, phải chờ chút nữa đi.

Ngay sau đó cô đi xuống lầu tìm một quán ăn ăn tạm bữa cơm trưa. Bây

giờ là giữa trưa, quán nhỏ cũng không quá nhiều người, nhưng phục vụ
trong quán lại nói rất nhiều, anh ta ngồi ngay cạnh gần bàn Lam Sam:

- Chị mới dọn đến đây hả? Trước nay chưa từng thấy chị.

Lam Sam vừa ăn vừa đáp:

- Đúng vậy, đến đây mới được hai tháng.

- Tính ra cũng không phải là ngắn mà sao tôi chưa từng gặp chị nhỉ?

- Chắc là không hợp mắt anh nên vừa thấy đã quên ngay.

- Làm gì có chuyện đó, chị dáng dấp xinh đẹp như vậy vừa gặp làm sao

quên được. Anh chàng lại nói:

- Hẳn đây là lần đầu tiên cô ghé vào quán chúng tôi… Có phải cô

thường ít ăn bên ngoài không?

Cô gật đầu:

- Đúng vậy.

- Xem ra cô hẳn là một người biết nấu ăn. Vừa đẹp lại vừa biết nấu

nướng, chị ơi, ai sau này cưới được chị thật là tu mấy kiếp mới có phúc
phận này.

Lam Sam cười sặc mất, lấy giấy ăn trong hộp ra lau miệng, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.