THÙNG CƠM SÁT VÁCH - Trang 470

- Lam Sam tôi biết Tô Lạc đã tìm cô.

Lam Sam cười ha hả:

- Sếp tổng thật thần cơ diệu toán.

Tống Tử Thành nhìn cô với khuôn mặt đầy áy náy:

- Tôi không biết cô ấy đã nói gì với cô, nhưng chung quy hy vọng cô

đừng để bụng.

Lam Sam lại nhớ lại cảnh Tô Lạc túng quẫn hôm đó, thật ra cũng không

cần phải để ý đến cô, hai người vốn là nước sông không phạm nước giếng.
Lam Sam phất tay:

- Không có việc gí hết, sếp tổng cứ yên tâm đi tôi không thèm để ý đến

cô ta đâu.

Thấy cách cô nói chuyện vô cùng bình tĩnh như vậy khiến Tống Tử

Thành hơi thất vọng. Anh đã sống ba mươi năm, lần đầu tiên phải đối mặt
với một sự tình mà anh không thể điều khiển được. Nhưng càng trắc trở lại
càng hấp dẫn và có tính khiêu chiến, ngay từ đầu anh chỉ ôm một chút tâm
lý chơi đùa, nhưng hiện nay nó đã trở thành một công việc, mà anh không
thể tự chủ được trước sự hấp dẫn của cô, muốn đưa đón cô và khiêu khích
cô dù đó là một quá trình gian nan và cũng mê đắm.

----***-----

Trợ lý Ngô VĂn đưa cơm tới, Kiều Phhong chỉ nhấp vài miếng liền bỏ

đũa xuống không ăn, Chị gái y tá đến thăm dò lại thấy anh ủ mặt chau mày,
ánh mắt ngây dại, cô thấy thật kỳ lạ:

- Đã hết sốt rồi sao trái lại tinh thần vẫn như thế chứ? Có phải có chỗ

nào khó chịu không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.