THÙNG CƠM SÁT VÁCH - Trang 53

- Tôi chỉ biết Kiều Phong trong “Giang Long Thập Bát Chưởng” thôi.

- Không phải là “Phong” đó, là “Phong” trong “Lôi lệ phong hành” …

nhưng nó cũng chẳng có nửa xu quan lệ với cái thành ngữ này đâu.

Lam Sam cố gắng hết sức để khẳng định mình không hề quen biết ai là

Kiều Phong Kiều Mưa gì hết. Cô cảm thấy phần lớn vì tên Kiều Phong này
mắc bệnh tâm thần hoặc hoang tưởng, mẹ nó chứ, người như thế phải quản
lý chặt chẽ chứ, sao lại để ra ngoài gây nguy hại cho an toàn xã hội thế này.
Lại còn mua xe cơ đấy, bị hoang tưởng mà lại có thể thi lấy bằng lái xe cơ
à? Hừ hừ hừ….

Trong lòng vô cùng rủa xả, ngoài miệng cô vẫn rất khách sáo nói:

- Có thể là em trai ngài đã nhận lầm người, ngài Ngô, phiền ngài có thể

rút lại đơn phàn nàn kia không? Hôm nay lãnh đạo đã mắng tôi một trận,
còn nói nhất định sẽ không để yên chuyện này….

Ngô Văn đồng ý buổi chiều sẽ gọi điện lại, Lam Sam mới yên tâm.

Cúp điện thoại của Lam Sam, Ngô Văn lập tức gọi điện cho Kiều

Phong. Điện thoại vừa thông, Kiều Phong đã giảng đạo trước:

- Vừa hay em có một việc không nghĩ ra.

Ngô Văn cảm thấy sự tình thật mới mẻ:

- Phải không, trên đời này có việc gì mà em không nghĩ ra thế? Nói thử

anh nghe xem nào.

- Ngày trước khi lập trình phần mềm xem mắt, căn cứ theo các mẫu kết

quả thống kê, tất cả các cô gái cùng em đi xem mắt đều gọi điện lại cho em.
Nói cách khác, tính cách của em chính là “ai gặp cũng mê”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.