THÙNG CƠM SÁT VÁCH - Trang 720

cũng không sao có thể lý giải nổi. Tốc độ phát triển của nó tựa như đang
thay da đổi thịt từng ngày, một người tha hương phiêu bạt trở về thường sẽ
không cảm thấy " hoảng hốt khi quay lại cố huơng"

, mà đa phần họ đều mong muốn tìm kiếm ở diện mạo xa lạ ấy một chút

cảm giác quen thuộc trong trí nhớ.

Lam Sam ngước nhìn bầu trời bên ngoài cửa sổ, cô còn nhớ rất rõ,

những ngày thơ bé, bất kể đang đứng ở một góc nào trong thành phố này,
chỉ cần là lúc đó vẫn còn chút ánh sáng, cô đều ngẩng đầu lên và luôn thấy
được một màn đêm ngập tràn những vì tinh tú lấp lánh sáng. Bây giờ, khi
đứng ngay tại thành phố này đây và nhìn lên bầu trời, những đốm sáng ấy
dường như cũng bắt đầu bị che mờ bớt đi sự lấp lánh.

Cô tựa cằm ngây ngươi trước khung cửa sổ. Ngoài kia không chỉ có ánh

đêm rực rỡ mà còn cả ánh đèn đường mờ ảo, tất cả đều tiến sâu vào trong
tầm mắt cô, tâm trạng cô vốn đang rất nặng nề trong lúc này lại thêm một
chút muộn phiền và thiếu vắng, giống như đã lưu lạc một mảnh hồn nào lại
nơi phương xa ấy.

Tiếng di động ngân vang ngay sau lưng Lam Sam. Cô cúi xuống nhìn,

khi thấy báo tên người gọi là Kiều Phong cô bỗng nở nụ cười.

Ngay khi máy bay hạ cánh Kiều Phong đã nhận được tin nhắn báo Lam

Sam đã tới nơi. Anh hiểu cô còn cần thời gian để đoàn tụ cùng cha mẹ nên
cố gắng nhịn ơi là nhịn, cuối cùng để đến tận bây giờ rốt cuộc mới dám gọi
điện cho cô.

Chỉ mới vài giờ không gặp, anh đã phải kìm nén cả một bầu nỗi nhớ

muốn thổ lộ cùng cô, chỉ ngay khi cầm điện thoại lên anh mới chợt phát
hiện ra là cái lưỡi chẳng hiểu sao cứ đảo qua đảo lại đều nói ra những lời
nghẹn ngào chẳng mặn chẳng nhạt như thế này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.