Bây giờ họ mới xa nhau có hơn mười ngày, anh đã nghĩ đến cô đến mất
hết cả can đảm. Rất nhiều lần anh xúc động đến mức định mua vé máy bay,
bỏ mặc hết tất cả mọi thứ mà bay thẳng đến bên cô, thế nhưng sau cùng anh
vẫn không sao đi được.
Nguyên nhân việc anh không thể mặt dày mày dạn đi đến đó vốn không
giống nhau. Thật ra anh cũng hơi tức giận, anh muốn xem thử xem rốt cuộc
Lam Sam có bằng lòng chủ động mời anh về thăm quê cô hay không, có
tình nguyện trước mặt cha mẹ cô mà trịnh trọng giới thiệu về anh không.
Điều này vốn có ý nghĩa vô cùng sâu sắc. So với sự yêu thích, việc nhận
được sự tán thành một cách trịnh trọng cũng đồng nghĩa với sự chấp nhận
này lại càng quan trọng hơn.
Thế nhưng cô lại không hề như vậy. Đã hai lần Kiều Phong chủ động đề
cập đến việc đến thăm mẹ cô nhưng đều bị cô từ chối.
Đêm hôm đó, Kiều Phong không sao ngủ được, anh cứ như ngươi mộng
du trong phòng. Anh lật tới lật lui con chuột mà ngày đó Lam Sam lưu lại.
Anh điều khiển con chuột bò loạn lên khiến Schrodinger hốt hoảng chạy
trốn, rất giống với lúc đầu Lam Sam dở trò đùa dai, nhưng có khác chăng
lúc này không có Lam Sam ở đây để sắm vai người tốt.
Hành động cực kỳ tàn ác cứ như vậy kéo dài liên tiếp hai giờ đồng hồ.
Sau cùng Kiều Phong ném cái điều khiển từ xa vào một góc, đi thẳng vào
phòng đọc sách.
Lúc 6 giờ 20 phút rạng sáng ngày hôm sau, một chiếc máy bay từ thành
phố B chầm chậm cất cánh bay thẳng về phía thành phố H trong ánh bình
minh rực rỡ trên vai, trên đó mang theo cả những nỗi nhớ nhung và lo sợ
của một chàng trai đến nơi phương xa tìm kiếm người mình yêu.