THUNG LŨNG CÔ TAN - Trang 235

Mặt trời lên.

Nắng sớm trải một màu vàng chanh rất dịu. Cả khu vực Cô-Tan phăng

phắc nằm im dưới nắng như bức tranh phủ một lớp quang dầu.

Lát sau, hệ thống quan sát ra-đa báo về có B52 đang bay vào trọng điểm.

Trưởng ban tham mưu cũng báo cáo với tư lệnh là thủ trưởng tên lửa đề
nghị tư lệnh cho bộ đội tên lửa hoạt động Nhưng tư lệnh mỉm cười, xua tay:
«Hãy khoan, đừng vội! Trước sau thế nào tên lửa cũng được lập công thôi.
Còn bây giờ thì hãy để chúng nó giúp việc ta một tý đã». Rồi tư lệnh quay
lại, hỏi:

- Cậu Quang đâu nhỉ?

Quang từ chỗ ban tham mưu chạy lại - tư lệnh đưa cho Quang cái ống

nhòm.

- Cậu thử theo dõi bọn B52 này xem chúng nó làm ăn thế nào.

Đã quen với B52, Quang không lắng nghe mà chăm chú nhìn lên khoảng

không ở phía cuối tuyến đường.

Mấy phút trôi qua.

Kia rồi!

Từ trong một tầng mây tích vũ màu ánh bạc, những quả bom nhỏ li ti

đang ùn ùn rớt xuống, lặng lẽ như những chấm đen câm. Rồi nó to dần, to
dần, và bắt đầu phát ra cái tiếng kim khí khô khan, nhạt nhẽo của nó. Rồi
nó nổ. Những đám khói đen trộn lẫn với những tia lửa đỏ kệch, phụt liên
tiếp trên một mặt sàng vẫn được mệnh danh là «hủy diệt».

Thoạt đầu thấy bom rơi hết xuống mé ta-luy âm của tuyến Cô-Tan 1,

Quang tưởng chúng bỏ trượt và anh thấy hơi tiếc vì chỗ đó không nằm
trong địa bàn phá nổ của anh. Nhưng càng lâu, anh càng thấy thảm nổ cứ
đan dày mãi ở chỗ đó. Quang thấy lạ. Cuối cùng, khi nhận ra ý đồ đánh phá
của chúng, anh buông ống nhòm, quay sang phía tư lệnh, vẻ vui mừng:

- Báo cáo đồng chí, có nhiều khả năng chúng nó sẽ đánh lớn vùng này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.