THƯỢC DƯỢC ĐEN - Trang 331

Chương 29

Gần một tháng nàng nồng nàn tiếp đón tôi.
Emmett Ramona và Martha đi nghỉ cả tháng 6 ở hạt Orange, Madeleine

ở lại một mình trông coi khu nhà ở đường Muirfield. Họ có một ngôi nhà
riêng nằm ngay bờ biển, chúng tôi tha hồ vùng vẫy trong ngôi nhà có tới
hai mươi hai phòng này, khác hẳn nhà trọ Red Arrow và ngôi nhà mua
được từ tiền ăn cướp của Lee Blanchard.

Phòng nào chúng tôi cũng thử, những bộ khăn và ga trải giường bằng tơ

và thêu kim tuyến bị vò nhăn nheo. Phòng ngủ nhà họ toàn treo các kiệt tác
của Picasso và những chiếc bình hoa cổ từ thời nhà Minh bên Trung Quốc
trị giá hàng trăm ngàn đô la. Buổi sáng chúng tôi ngủ dậy muộn, chiều lại
đi ngủ sớm trước khi tôi ra khu vực phân công làm nhiệm vụ, tôi cảm thấy
rất oai phong trước mắt người dân xung quanh mỗi khi mặc bộ sắc phục
chỉnh tề bước ra xe đi làm.

Đó là kiểu ngưỡng mộ có chút gì đó hơi ghen ghét với những thứ mà họ

không có được. Madeleine giải thích nàng muốn giả Thược dược đen là để
kéo tôi quay trở lại, nàng nhận ra tôi ngồi trong xe buổi tối hôm đó và biết
chắc chắn rằng không sớm thì muộn tôi cũng bị Betty Short cuốn hút.

Nàng thay đổi ngoại hình ngay khi gặp lại tôi lần đầu. Mái tóc lại trở về

màu nâu đậm như xưa, chiếc váy đen bó người cũng không còn nữa. Tôi sợ
nhất ý nghĩ phải ra đi hoặc phải cầu xin nàng. Madeleine xoa dịu tôi bằng
câu an ủi: “Có thể một ngày nào đó.” Và câu chuyện của chúng tôi lại tìm
đến điểm chung là Betty.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.