THƯƠNG - Trang 243

Bây giờ chúng tôi không co ro chúng tôi đang đứng nhưng chân tôi

giống như đôi mắt người đàn ông chết của tôi tôi không thể ngã vì không
có chỗ những người đàn ông không có da đang la lối tôi chưa chết bánh mì
màu biển tôi đói quá không ăn được tôi khép mắt lại vì nắng những người
có thể chết đi được chất thành đống tôi không thể tìm ra người đàn ông của
tôi người có răng mà tôi thích một thứ nóng ngọn đồi nhỏ chất bằng xác
người chết một thứ nóng những người đàn ông không có da dùng sào đẩy
họ qua người đàn bà có khuôn mặt tôi muốn ở trong ấy khuôn mặt của tôi
họ rơi vào biển màu bánh mì bà không đeo cái gì ở tai nếu tôi có răng của
người đàn ông chết trên mặt tôi tôi sẽ cắn vòng tròn quanh cổ bà cắn nó rời
ra tôi biết bà không thích nó bây giờ tôi có chỗ để co ro và nhìn những
người khác co ro tôi co ro mãi ở bên trong người đàn bà có khuôn mặt của
tôi ở trong lòng biển một thứ nóng.

Lúc đầu tôi có thể thấy bà tôi không thể giúp bà vì mây vướng lối lúc

đầu tôi có thể thấy bà tai bà lấp lánh bà không thích vòng tròn quanh cổ bà
tôi biết thế tôi nhìn bà chăm chăm để bà biết mây vướng lối tôi chắc bà
nhìn thấy tôi tôi đang nhìn bà nhìn thấy tôi bà trút cạn đôi mắt bà tôi ở đấy
chỗ có khuôn mặt bà và bảo bà mấy đám mây sặc sỡ vướng lối tôi bà muốn
hoa tai của bà bà muốn rổ tròn của bà tôi muốn khuôn mặt bà một thứ nóng
lúc đầu những người đàn bà ở xa những người đàn ông và những người đàn
ông xa những người đàn bà giông bão xô đẩy chúng tôi và trộn lẫn đàn ông
vào nhóm đàn bà và đàn bà vào nhóm đàn ông đấy là lúc tôi bắt đầu ở trên
lưng người đàn ông rất lâu tôi chỉ thấy cần cổ và hai bờ vai rộng của ông
phía trên tôi tôi nhỏ bé tôi yêu ông vì ông có một bài hát khi ông quay đi để
chết tôi thấy hàm răng của ông tiếng hát ông nhỏ ông hát về nơi có một
người đàn bà hái hoa ra khỏi lá và đặt hoa vào một cái rổ tròn trước khi
những đám mây đến bà đang co ro gần chúng tôi nhưng tôi không thấy bà
cho đến khi ông khép kín mắt mình và chết trên mặt tôi chúng tôi như thế
không có hơi thở từ miệng ông và chỗ đáng lẽ có hơi thở thì có mùi thơm
những người khác không biết ông đã chết tôi biết bài hát của ông không
còn thay vì thế bây giờ tôi yêu răng ông nhỏ xinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.