THƯƠNG HẢI - Trang 175

Lục Tiệm lâm vào thế khó, nhưng lời chân thành khuyên bảo của Ngư

hoà thượng còn như bên tai, nếu bản thân nói ra đại sư, há không phải trở
thành loại vô tín vô nghĩa. Lục Tiệm nghĩ đến đây, cao giọng nói: “Ninh
Bất Không, không phải ta không thành thực. Ta đã phát thệ, chết cũng
không thể nói ra người đó”.

Ninh Bất Không cười nói: “Nếu muốn chết, còn không dễ dàng”. Trên

tay đột nhiên tăng kình, cổ Lục Tiệm muốn gãy, thở không ra được, trong
tai vang lên ù ù, vươn tay muốn tóm lấy cánh tay của Ninh Bất Không,
nhưng lại không đề được khí lực, chỉ cảm thấy kim tinh trước mắt dần dần
hoá thành một vùng sáng chói, khí lực toàn thân tiết ra. Mắt thấy sắp đoạn
khí, chợt nghe Phật hiệu vọng vào tai, đồng không mông quạnh đều vang.
Lục Tiệm chợt cảm thấy trên cổ họng lỏng ra, Ninh Bất Không buông tay
ra, Lục Tiệm cuối cùng có thể hít thở, kềm không được, ôm cổ ngồi xuống,
thở hổn hển.

“Tây Thành Chi Chủ, Đông Đảo Chi Vương, Kim Cang Nộ Mục, Hắc

Thiên Bất Tường”. Ninh Bất Không cười ha hả: “Thiên hạ hiện giờ, người
có thể phong bế Tam Viên Đế Mạch, ngoại trừ kẻ hèn là kiếp chủ này, thì
chỉ có ba người. Túc hạ miệng tụng Phật hiệu, chính là Kim Cang Nộ Mục
Ngư hoà thượng rồi”.

Lục Tiệm ngước mắt nhìn đi, chỉ thấy Ngư hoà thượng khuôn mặt khô

gầy, lông mày bạc trắng, lặng lẽ đứng phía xa, chắp tay than nói: “Túc hạ
động một chút giết người, phải nói là quá tàn nhẫn”.

Ninh Bất Không cười nói: “Nếu không sử dụng khổ nhục kế này, làm

sao có thể làm cho đại sư hiện thân chứ? Đại sư ẩn thân trong bóng tối, còn
không phải là muốn thừa cơ mưu toan hại Ninh mỗ?”.

Ngư hoà thượng nói: “Túc hạ mưu toán ám hại người khác trước, Ngư

hoà thượng tại sao không thể mưu toan ám hại túc hạ. Chỉ cần túc hạ trừ tận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.