THƯƠNG HẢI - Trang 174

Lục Tiệm nghe vậy ngây người, chợt nghe Ninh Bất Không nói: “Ngươi

theo ta đến đây”. Nói xong, chống gậy chầm chậm bước đk. Lục Tiệm
không biết tâm ý của y, trong lòng thấp thỏm lo lắng, mặc nhiên đi theo.

Đi đến khu rừng rậm phía sau tự, Ninh Bất Không dừng chân quay lại,

vươn bàn tay khô gầy ra, vuốt ve đầu của Lục Tiệm cười nói: “Hài tử
ngoan, ngươi trước nay rất nghe lời ta, tất nhiên sẽ không lừa ta phải
không?”.

Lục Tiệm đáp: “Ta làm sao có thể lừa tiên sinh chứ?”.

Ninh Bất Không than dài, nói: “Lục Tiệm a, ngươi càng lúc càng không

thật thà rồi. Thiên Thần Tông hiệu xưng là Nhật Bản đệ nhất kiếm khách,
dựa vào bản lĩnh của ngươi, làm sao giết được y? Cho dù ngươi có mượn
kiếp lực, nhưng có mượn có trả, muốn giết Thiên Thần Tông, phải mượn
bao nhiêu kiếp lực? Đừng nói ngươi tu vi chưa thâm hậu, kiếp lực không
đủ, cho dù kiếp lực có đủ, trong lúc vội vã hoàn trả không được, ngươi
cũng sớm đã chết rồi, làm sao còn có thể quay về Thiện Chiếu Tự cơ
chứ?”.

Lục Tiệm tuy rằng biết Ninh Bất Không tinh minh vô cùng, nhưng

không ngờ lòng nghi ngờ của Ninh Bất Không lại nhạy như vậy. Chỉ cảm
thấy bàn tay đó di chuyển đến giữa cổ, hơi bóp chặt lại, bất giác hoảng hốt
nói: “Tiên sinh, ta đã đáp ứng qua người, không thể nói ra người đó”.

“Cả ta cũng không thể nói được?”. Ninh Bất Không thâm nghiêm nói:

“Khắp thiên hạ này, ngoại trừ kiếp chủ, người có thể phong bế Tam Viên
Đế Mạch chẳng có là bao. Ngươi không nói, ta cũng đoán ra được. Chỉ là,
Lục Tiệm a, nếu ngươi không nói thật với ta, thì là đối với ta bất trung, nếu
ngươi đối với ta bất trung, ta làm sao lại có thể yên tâm lưu lại ngươi trên
thế gian này chứ?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.