THƯƠNG HẢI - Trang 362

Hai người nhìn theo con bướm giấy, không biết từ bao giờ trên mái nhà

đối diện đã xuất hiện một nam nhân áo trắng, tóc trắng, tay cầm dù trắng,
mặt trắng như ngọc, tuấn mĩ tuyệt luân, lông mày trắng như sương, tóc
trắng dài tới chân tung bay trong gió.

Con bướm giấy bay tới đậu xuống tay nam nhân tóc trắng. Y liếc nhìn

hai người trên lầu một cái, đột nhiên quay người bỏ đi, chân bước vào
khoảng không, Lục Tiệm vội vàng kinh hô, tiếng kêu chưa kịp thoát ra đã
thấy nam tử đó tịnh không rơi người xuống mà dừng lại giữa không trung,
tóc trắng tung bay, rồi bước thấp bước cao thản nhiên lăng không đi về
hướng Tụy Vân lâu, nháy mắt đã vượt qua sông rồi nhẹ nhàng biến mất sau
bức tường vây.

Tình hình thật quá quỷ dị, Lục Tiệm ngây người nhìn theo, đến khi nam

nhân kia khuất dạng sau bức tường vây mới run run nói:

- Cốc Chẩn, đây … đây là ma quỷ?

Cốc Chẩn cười cười nói:

- Quả là kẻ diễn trò đệ nhất mà ta từng thấy, chút nữa cũng bị dọa rồi, có

điều kẻ nào đã biết tất chẳng lấy làm lạ.

Lục Tiệm ngạc nhiên nói:

- Ngươi nhận ra con quỷ … yêu nhân đó chăng?

Cốc Chẩn nói:

- Tuy ta không nhận ra nhưng đã từng nghe nói đến. Ngươi đã từng

nghe “Nhất trí, nhất sinh, nhị thủ, tứ công” chưa?

Lục Tiệm lắc đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.