THƯƠNG NHỚ MƯỜI HAI - Trang 121

Thấy mình không biết giảng ra mấy lời.

Đôi ta cũng một làng chơi,

Thấy em thực nữ trả lời cũng xinh,

Bây giờ lại hỏi phân minh,

Tài hoa ngỏ hết sự tình anh hay.

ở đời một giống lạ thay,

Đêm đêm hí nguyệt ngày ngày có thai.

Thình thùng thình!

Những tiếng “Thình thùng thình” cứ nhắc đi nhắc lại mãi câu đố của Mão
làm cho Sinh càng rối ruột, Biết làm sao bây giờ? Sinh nhất định không
chịu phục vì Sinh vẫn khinh Mão ra mặt thường giễu Mão què.
Nhưng tiếng “Thình thùng thình” mỗi lúc thêm giục giã. Mà cái phép hát
trống quân lại không cho người ta giở giọng cục cằn liều lĩnh.
Rút cuộc, Sinh lại đành phải xin hàng vậy, xin hàng như vậy có lợi vì giữ
được thể diện với công chúng và mặt khác thì lại được chia giải thưởng,
chớ giở mặt liều thì chẳng được xơ múi gì.
Sinh cúi mặt hát:

Thấy chàng tôi bỡn cợt chơi,

Thi gan mới biết là người tài hoa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.