THƯƠNG NHỚ MƯỜI HAI - Trang 119

đều là đồ bỏ. Tất cả nhạc cụ chỉ gồm một cái hố sâu, có cái thùng bằng
thiếc sáu thước căng giữa hai cái cọc. Cầm mảnh gỗ, gõ khẽ một chút vào
đầu dây, cái dây bật vào thùng phát ra một thứ âm thanh giòn giã nhịp theo
tiếng hát:

Thình thùng thình!

Một đàn có trắng bay tung,

Bên nam bên nữ ta cùng cất lên,

Cất lên một tiếng linh đình,

Cho loan sánh phượng, cho mình sánh ta…

Hát trống quân thường mô tả niềm vui hồn nhiên của dân ta. Người hát
phải biến báo, mau trí, sáng tác đột xuất để hát trả lời lại bên kia, có khi
nghiêm nghị, có khi trào phúng, nhưng bao giờ cũng phải giữ thái độ thanh
nhã, khiêm nhường, thua thì chịu thua chớ không được tỏ thái độ cục cằn
thô bỉ, nói thánh nói tướng, đề cao mình, hạ thấp địch.
Tôi nhớ đêm ấy Hai Mão đã hát một câu hóc búa để hạ phe Sinh:

Thình thùng thình!

Tiếng đồn thục nữ đại tài,

Bây giờ anh hỏi một lời phân minh.

Rằng năm Gia Tĩnh triều Minh,

Bốn phương phẳng lặng hai kinh vững vàng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.