THƯƠNG NHỚ MƯỜI HAI - Trang 124

vào một ngày cách mạng bùng nổ mùa thu, vợ chồng mình lại ngâm câu ly
biệt. Đó chính là cái năm mà chính lúc vợ chồng đi lễ giao thừa đền Ngọc
Sơn thì cầu Thê Húc gẫy. Điềm xui xẻo đó ai ngờ lại vận vào mình cho đến
cuối năm, rồi từ đó cứ kéo lê thê mãi như lời thơ “Chinh phụ hành”.

Thập bát giá lang quân,

Thập cửu lang quân xuất,

Nhị thập, bất qui lai,

Kim niên nhị thập nhất.

Mà sau này có nữ sĩ dịch là:

Mới năm mười tám lấy mình,

Mà năm mười chín dứt tình ra đi

Hai mươi, mình vẫn chưa về,

Giờ hai mươi mốt trăng thề con soi!

Cái thời buổi loạn ly tạo nên bao nhiêu là biệt ly. Nằm ở miền Nam vắng
trăng mà chỉ thấy hỏa châu, không có tiếng trống quân mà chỉ nghe toàn
tiếng súng, không biết làm gì để giết cái vô liêu, người chồng bây giờ chỉ
còn biết trèo lên trên lầu, cầm ly rượu nhìn ra bóng đêm mịt mùng, ngâm
câu thơ “Thú cổ đoạn nhân hành”:

Sưu không trống giục người xa,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.