THƯƠNG NHỚ MƯỜI HAI - Trang 125

Thu về cánh nhạn bay qua gợi sầu.

Đêm nay sương trắng bắt đầu,

Cố hương hẳn cũng một mầu gưng nga.

Mấy em tan tác không nhà,

Tử sinh nào biết đâu mà hỏi han.

Thư đi không thấu dặm ngàn,

Bên trời huống lại chưa tàn nửa bình.

Nửa đêm về sáng, trăng xuống thấp chỉ còn cao bằng ngọn tre thì cũng lúc
ấy người tương tư cố hương cũng say khà. Hà, sáng mai đây, cuộc đời lại
tiếp diễn, cả thế giới lại thi nhau kêu gọi hoà bình và chưa biết chừng lại có
người tự thiêu “vì hoà bình, cho hoà bình”. Nhưng hoà bình bao giờ tới?
Hoà bình đi có còn trở lại không?
Người xa nhà không muốn nghĩ lôi thôi gì nữa, vì hy vọng sống để trông
thấy hoà bình và trở lại cố hương nhìn lại cố hương một chút trước khi
nhắm mắt, mỗi ngày mỗi nhạt đi mất rồi.
Cái thời buổi ly loạn này, tiến bộ đến tột bực, có đây lại như thời Thiên Bảo
được. Cuối thời Thiên Bảo, An Lộc Sơn nổi loạn, chiếm kinh thành Tràng
An, Vua Huyền Tôn phải chạy vào Thục. Sau, hoàng thái tử lên ngôi ở đất
Linh Vũ, hiệu là Túc Tôn.
Bây giờ Đỗ Phủ ở Khưng Thôn (Lộc Châu) cùng với gia quyến. Nghe tin
tân quân mới tức vị, nhà thi sĩ từ biệt vợ con, trốn đến nơi hành tại. Chẳng
may giữa đường, ông bị giặc bắt và bị kẹt mấy tháng trời. Mãi sau, Đỗ Phủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.