THƯƠNG TÂM TIỂU TIỄN - Trang 322

- Vương tam hiệp, nếu như không có chuyện gì, tôi xin cáo từ trước!

Sắc mặt Ôn Nhu chợt lạnh đi, quát lên:

- Ngươi muốn đi sao, hừ!

Tôn Ngư khom người nói:

- Tiểu nhân là chấp hành nhiệm vụ, thân không do mình, có chỗ nào

đắc tội, tiểu nhân xin chấp nhận.

Vương Tiểu Thạch khen ngợi:

- Giỏi. Trước khi ra tay, người đã lễ độ thỉnh cầu, nói rõ là làm theo

việc công. Sau đó ngươi lại kể chuyện cũ, lúc ra tay cũng chừa lại đường
lui, lời không nói hết. Một khi thất bại, ngươi lập tức tùy cơ ứng biến, nói
rõ là vâng lệnh người khác, xin chịu trách phạt, khiến cho người ta không
thể phát tác, không thể đổ lỗi. Loại võ công này của ngươi, nếu so với với
động quyền động cước thì còn lợi hại hơn.

Tôn Ngư vội nói:

- Loại công phu này của tôi không thực tế, không thích hợp sử dụng,

cũng không phải là hành vi của anh hùng.

- Thực ra có mấy ai là anh hùng thật sự?

Vương Tiểu Thạch cười nói:

- Anh hùng hảo hán thật sự cũng không đấu lại một tên côn đồ lưu

manh như Lưu Bang.

Tôn Ngư cúi đầu nói:

- Tôi chỉ là một nhân vật nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.