THỦY HỬ - Trang 1095

tức bên ngoài và đón những người cố cựu và những người hảo hán, đến nhập bọn ở
trong sơn trại. Vậy xin ngài ngồi đợi chơi đây, tôi xin báo cho Tống Công Minh lập
tức.
Khổng Lượng nói:
- Thưa ngài chúng tôi tên là Khổng Lượng ở núi Bạch Hổ đến đây, xin ngài báo
giúp cho.
Lý Lập nghe nói đáp rằng:
- Trước đây tôi thường nghe thấy Tống Công Minh nói đến tên ngài, nay được ngài
đến đây thật là hân hạnh.
Nói đoạn liền đến Thủy Đình, bắn một mũi tên ra hiệu rồi thấy trong đám lau lách
bên kia có tên tiểu lâu la chở thuyền sang đón. Lý Lập mời Khổng Lượng xuống
thuyền cùng nhau vào bến Kim Sa rồi đưa lên sơn trại.
Khổng Lượng đi đến Tam Quan, thấy cửa quan hùng tráng, gươm giáo thành rừng,
trong bụng nghĩ thầm: "Xưa nay chỉ nghe tiếng Lương Sơn Bạc thịnh vượng, nay ta
không ngờ quả nhiên lập nên cơ đồ lớn lao như vậy!”
Bấy giờ Tống Giang nghe báo, liền chạy ra đón Khổng Lượng. Khổng Lượng trông
thấy Tống Giang vội vàng cúi lạy, thăm hỏi ân cần.
Tống Giang hỏi Khổng Lượng rằng:
- Chẳng hay hiền đệ có chuyện chi mà đến đây? Khổng Lượng nghe nói, liền cất
tiếng khóc oà lên. Tống Giang thấy vậy vội hỏi:
- Hiền đệ đến đây có việc chi? Cứ nói chuyện cho ta biết ta xin hết sức giúp cho
ngay.
Khổng Lượng sụt sùi khóc rằng:
- Từ khi bái biệt sư phụ, được ít lâu thì phụ thân tôi mất, sau anh chúng tôi là Khổng
Minh, nhân tức nhau với một người phú hộ ở trong làng, liền đem giết chết hết một
nhà hắn ta rồi bị Quan Tư tróc nã, đành phải chiếm núi Bạch Hổ tụ năm bảy trăm
lâu la để làm nghề lạc thảo với nhau. Sau đó nhân có một người chú là Khổng Tân,
bị quan phủ Thanh Châu bắt giam trong ngục, anh em chúng tôi bèn đem binh tiến
đánh Thanh Châu, định để cứu cho chú ra. Dè đâu vừa khi đến thành, gặp ngay một
tên tặc tướng là Hô Diên Chước, anh tôi đánh nhau với hắn được có mấy hiệp thì bị
bắt ngay, hiện giải vào phủ Thanh Châu, không biết có còn sống được hay không:
Còn tôi hôm đó cũng bị Hô Diên Chước đánh đuổi một phen rồi ngày hôm sau mới
gặp được Võ Tòng dẫn đến chào mấy người anh em bạn: Một người là Hoa Hoà
Thượng Lỗ Trí Thâm, và một người là Thanh Diện Thú Dương Chí, mấy người đó
mới gặp chúng tôi, cũng đã tỏ lòng thân ái, bèn hẹn đem cả lâu la ở núi Nhị Long và
rủ Lý Trung, Chu Thông ở núi Đào Hoa, cùng sang đánh giúp rồi bảo chúng tôi
phải sang đây lập tức cầu cứu với sư phụ thì mới có thể thoát nạn cho chú và anh tôi
được.
Tống Giang nghe nói cười mà đáp rằng:
- Việc đó khó chi? Hiền đệ cứ vững tâm vào chơi sơn trại đã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.