THỦY HỬ - Trang 1156

- Thưa ngài, xưa nay những lời nói thực vẫn khó tin.
- Thôi, Tiên sinh chớ vội giận, cứ nói cho tôi biết, thế nào tôi vẫn vâng lời dạy.
- Ngài phải biết trong cung số của ngài, nhất thiết điều gì cũng tốt. Duy năm nay
phạm sao Tuế Quân, cho nên mới gặp hoạn nạn, như chỉ trong trăm ngày nữa; thì tất
là đầu xác lìa nhau, không thể nào tránh được.
- Tiên sinh có cách gì khả dĩ thoát được chăng?
Ngô Dụng lại cầm con toán tính một lúc nữa rồi nghĩ ngợi hồi lâu mà lẩm bẩm
rằng:
- Phen này duy có đi về mạn Tốn Phương, ở về phía Đông Nam, chừng hơn ngàn
dặm thì may ra mới có thể thoát nạn được. Nhưng cũng có điều đáng sợ, duy không
việc gì đến tính mạng mà thôi.
Lư Tuấn Nghĩa cảm tạ mà rằng:
- Nếu tôi được thoát nạn này sẽ xin hậu tạ Tiên Sinh.
Ngô Dụng nói:
- Tôi có bốn câu thơ đoán về cung số của ngài, xin đọc để ngài nghe. Ngài nên viết
trên vách rồi sau này nghiệm ra, mới biết tôi nói không sai.
Lư Tuấn Nghĩa gọi người nhà lấy nghiêng bút rồi bảo Ngô Dụng đọc bốn câu thơ
mà tự viết trên vách vôi.
Ngô Dụng đọc bốn câu thơ rằng:
Lư hoa phơ phất chiếc thuyền bơi,
Tuấn kiệt dong chơi buổi tối trời,
Nghĩa đến khi cùng là số mệnh.
Phản minh lánh nạn dễ như chơi
Lư Tuấn Nghĩa viết xong, Ngô Dụng thu nhặt con toán rồi vái chào đi ra.
Lư Tuấn Nghĩa nói rằng:
- Tiên sinh ở chơi ăn cơm rồi sẽ đi.
Ngô Dụng từ tạ rằng:
- Cám ơn Viên Ngoại, chúng tôi xin đi để đoán số, không thì trễ mất, để lần sau xin
đến hầu ngài.
Nói đoạn quay gót đi ra. Lư Tuấn Nghĩa đưa chân ra đến cửa rồi Ngô Dụng vái
chào Lư Tuấn Nghĩa mà cùng Lý Quỳ trở về hàng cơm. Khi về tới hàng cơm, Ngô
Dụng tính trả tiền hàng, thu dọn hành lý rồi bảo với Lý Quỳ rằng:
- Công việc xong rồi, ta phải về ngay sơn trại, để sắp sửa đón Lư Viên Ngoại, chỉ
nay mai là ông ta đến đó.
Nói đoạn hai thầy trò quảy hành lý mà trở về trên trại Lương Sơn.
Về phần Lư Tuấn Nghĩa, sau khi nghe lời Ngô Dụng đoán số thì trong bụng lấy làm
băn khoăn khó chịu, ngồi đứng không yên, chiều chiều thường vơ vẩn một mình ở
trước cửa nhà mà trông trời than thở. Một hôm chàng bối rối tâm trí không sao chịu
được, liền cho gọi người Chủ Quản trong nhà đến để bàn việc. Trong bọn chủ quản,
có một người họ Lý tên Cố, nguyên quê ở đất Đông Kinh, sau vì đi đến Bắc Kinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.