THỦY HỬ - Trang 1236

Hai đứa người nhà thấy vậy kinh sợ đã toan kêu thì Trương Thuận đã vớ ngay được
cái búa bổ củi ở bếp, chặt luôn cho mỗi đứa một nhát, chết quay ra đó. Bấy giờ Xảo
Nô đương ngồi trong phòng với Trương Vượng, nghe thấy tiếng động, vội vàng
chạy ra để xem. Dè đâu vừa đẩy cửa ra bị Trương Thuận chém cho một nhát búa
cũng chết lăn ra nốt. Trương Vượng nhanh mắt trông thấy Xảo Nô bị chém, liền đẩy
cửa ra lối sau rồi nhảy qua tường mà trốn.
Trương Thuận giết xong bốn người, trong bụng lấy làm băn khoăn khó chịu. Chợt
nhớ ra chuyện Võ Tòng giết nhà Trương Đô Giám khi trước, chàng kiền xé một
miếng vải thấm máu đỏ mà viết lên tường vôi trắng rằng: “Kẻ giết người là An Đạo
Toàn".
Chàng viết luôn mười mấy chỗ như thế rồi rửa sạch chân tay, lại vào phòng ngồi
đợi. Đến lúc canh năm trời gần sắp sáng, An Đạo Toàn tỉnh dậy hỏi lên rằng:
- Người yêu của ta đâu?
Trương Thuận nghe nói, liền chạy đến bảo Đạo Toàn rằng:
- Ca Ca phải im tiếng, để tôi đưa đến cho mà xem người yêu.
Nói đoạn dắt An Đạo Toàn ra cửa phòng cho xem. An Đạo Toàn ra xem thấy tên
nhà dưới bếp có bốn cái xác chết nằm đó thì lấy làm kinh ngạc rụng rời cả chân tay
như người ngộ gió. Trương Thuận lại trỏ lên những chỗ viết chữ ở trên tường mà
nói rằng:
- Ca Ca đã trông thấy chữ của Ca Ca viết chưa?
An Đạo Toàn trông thấy lại còn ngẫn người ra rồi kêu lên rằng:
- Anh làm thế này thì khổ tôi quá!
Trương Thuận nói:
- Bấy giờ chỉ có hai cách tùy bác muốn làm thế nào thì làm? Nếu bác kêu lên thì tôi
chạy ngay, để mặc cho bác đền mạng người chết. Bằng bác muốn cho êm ả mọi việc
rồi xin về nhà gói ghém thuốc men rồi đi ngay lên Lương Sơn Bạc với tôi mới
được. Có hai đường ấy muốn sao mặc lòng.
An Đạo Toàn thở dài mà than rằng:
- Sao anh làm tàn nhẫn quá thế? Thôi bây giờ còn biết thế nào được nữa?
Nói đoạn liền dẫn Trương Thuần về nhà gói ghém thuốc men rồi đi theo với Trương
Thuận. Trương Thuận đưa An Đạo Toàn cùng ra hàng rượu Vương Đình Lục.
Vương Đình Lục bảo với Trương Thuận rằng:
- Hôm qua Trương Vượng qua đây, tiếc vì không gặp Ca Ca ở nhà.
Trương Thuận nói rằng:
- Chính tôi cũng có gặp, nhưng bấy giờ không kịp đến được hắn ta. Ý tôi muốn làm
được việc lớn chứ có cần gì sự báo thù vặt ấy?
Vừa nói dứt lời thì thấy Vương Đình Lục nói lên rằng:
- Kìa Trương Vượng đương đi ở đây kìa.
Trương Thuận dặn rằng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.