THỦY HỬ - Trang 1259

thông thạo về trận hoả công, khi ra trận thường lấy đồ lửa mà đánh nhau, vẫn gọi là
Thần Hoả Tướng Quân. Vậy tôi xin lĩnh năm nghìn quân mã thẳng đến Lăng Châu
để đón. Nếu dỗ được quy hàng thì mang cả về đây, bằng không thì tôi xin bắt về
nộp, không cần gì phải khó nhọc đến anh em, chẳng hay tôn ý có cho chăng?
Tống Giang cả mừng, liền cho Tuyên Tán và Hắc Tư Văn theo Quan Thắng cùng
đi. Sáng hôm sau Quan Thắng dẫn năm nghìn nhân mã và đem hai tướng cùng đi
xuống núi, các Đầu Lĩnh đưa chân đến bến Kim Sa rồi lại trở về Trung Nghĩa
Đường để bàn việc. Ngô Dụng nói với Tống Giang rằng:
- Tôi xem Quan Thắng đi chuyến này, vị tất đã được vững lòng, vậy xin sai tướng
khác đi theo tiếp ứng và coi giữ một thể. Tôi xem Quan Thắng là người nghiêm
nghị nghĩa khí, trước sau như một, quân sư bất tất phải đa nghi như vậy.
- Tôi chỉ sợ bụng người ta không được như bụng Huynh trưởng mà thôi. Ta cứ cho
Lâm Xung, Dương Chí làm lĩnh binh, Tôn Lập, Hoàng Tín làm phó tướng dẫn năm
ngàn nhân mã thì vững hơn.
Lý Quỳ nghe nói liền ứng lên rằng:
- Để cho tôi đi một chuyến.
Tống Giang nói:
- Việc này không cho ngươi đi được, đã có tướng giỏi người ta lập công.
Lý Quỳ nói:
- Nếu tôi rỗi lâu thì sinh bệnh mất, Huynh trưởng không cho tôi đi, tôi cũng đi một
mình vậy.
Tống Giang quát lên rằng:
- Ngươi không nghe quân lịnh, ta chém đầu đi đó.
Lý Quỳ nghe nói trong bụng bứt rứt khó chịu, liền thủng thỉnh mà quay ra. Đoạn rồi
Lâm Xung, Dương Chí lĩnh quân đi đến Lăng Châu để theo Quan Thắng. Ngày hôm
sau chợt thấy tiểu quân vào báo:
- Hồi canh hai hôm qua Hắc Toàn Phong Lý Quỳ vác song phủ đi đâu mất rồi.
Tống Giang nghe báo lấy làm hối hận mà rằng:
- Chắc vì mình gắt mấy câu hôm qua, nên hắn đi với người khác hẳn?
Ngô Dụng nói rằng:
- Huynh trưởng bất tất phải nghĩ vậy. Hắn là người thô mãng, nhưng nghĩa khí, chắc
là hắn không đi đâu, chỉ nay mai lại về đây thôi.
Tống Giang vẫn lấy làm sốt ruột, liền sai Đới Tung đi theo trước rồi sai Thời Thiên,
Lý Vân, Nhạc Hoà, Vương Đình Lục chia làm bốn đường đi theo sau. Nguyên Lý
Quỳ hôm đó bị Tống Giang ngăn đón không cho đi, trong bụng lấy làm bứt rứt, liền
về phòng nghỉ rồi nửa đêm vác búa trốn sang Lăng Châu.
Khi đi đường chàng nghĩ thầm rằng: "Hai anh tướng ranh ấy, cần gì phải mang bao
nhiêu quân đi đánh? Ta cứ vào thành cho mỗi đứa một búa, cho Đại ca kinh một mẻ
mới hả lòng".
Chàng vừa nghĩ vừa hăm hở đến nửa ngày trời, trong bụng đã đói, sờ túi không có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.