THỦY HỬ - Trang 1303

Hai nữ tướng nghe nói đều len lét dạ lui, Tống Giang liền xuống ngựa cởi trói cho
Đổng Bình và cởi áo cẩm bào mà đưa cho mặc và cúi đầu lạy tạ. Đổng Bình cũng
đáp lễ lại. Tống Giang nói:
- Nếu Tướng Quân có lòng hạ cố thì xin ngài nhận chức chủ sơn trại cho.
Đổng Bình nói:
- Tiểu tướng đã bị bắt tới đây, dẫu chết cũng đáng, còn đâu dám nói đến làm chủ
sơn trại?
Tống Giang nói:
- Trong sơn trại tôi hiện thiếu lương thực nên định đến phủ Đông Bình để vay, chứ
thực không có ý gì khác cả.
Đổng Bình đáp rằng:
- Trình Vạn Lý nguyên là một tay thầy đồ đi dạy trẻ, nay vớ được một chức béo bỡ
như vậy thì tránh sao cho khỏi hại dân? Nếu Huynh trưởng có rộng lượng cho về thì
Đổng Bình xin lừa mở cửa thành mà thu lấy lương thảo đền ơn Huynh trưởng.
Tống Giang nghe nói cả mừng, liền sai người đem mũ giáp và ngựa ra trả lại Đổng
Bình. Đổng Bình liền đóng đai giáp lên ngựa đi trước. Tống Giang kéo quan mã
cuốn cờ im trống theo sau. Khi tới cửa thành Đổng Bình gọi quân sĩ ra mở cửa,
quân sĩ trong thành lấy lửa ra soi mặt đổng Bình, bèn mở cửa bỏ đích kiều cho vào.
Đổng Bình xông ngựa vào trước chặt đứt khoá sắt ở cửa rồi quân mã Tống Giang
ầm ầm theo vào trong thành. Tống Giang truyền lệnh cho quân sĩ không được đốt
nhà đốt cửa và không được giết hại lương dân. Đổng Bình vào tới thành, vội vàng
chạy đến phủ đường, giết chết cả nhà Trình Vạn Lý và cướp lấy người con gái.
Tống Giang lập tức sai người phá cửa nhà lao, đón Sử Tiến ra rồi mở kho tàng lấy
các thứ tiền nong lương thực, xếp lên xe cho ba anh em họ Nguyễn áp giải về
Lương Sơn trước.
Sử Tiến được thoát ngục ra, liền dẫn người đến nhà Lý Thụy Lan, chém hết cả già
trẻ không để lại một ai. Tống Giang đem cả gia tư của Thái Thú phân phát cho nhân
dân và yết giấy hiểu dụ cho dân được làm ăn, quân sĩ đã chém được quan tham, còn
dân sự không can chi lo sợ.
Hiểu dụ cho dân đâu đấy, Tống Giang liền rút quân ra trấn An Sơn, để toan kéo về
Sơn Bạc. Mới hay:
Trên đời mạnh nhất đồng tâm,
Xoay trời chuyển đất ầm ầm như chơi,
Xưa nay những bậc anh tài.
Mượn lò liên lạc làm nơi sinh tồn,
Góp tài góp sức góp khôn,
Rồi ra tính cuộc vuông tròn khó chi?
Ví chăng vây cánh phân ly,
Thì non nước ấy còn gì mà mong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.