THỦY HỬ - Trang 30

thuần nhã mà khiến cho tấm thân khó nói đến được. Vậy có lẽ nào nay đem cái việc
của lục lâm hào kiệt mà cho là quân tử có thể thường nhắc đến được hay sao? Ta chỉ
riêng thương một nỗi cái tinh thần của độc giả không nẩy ra được thì bao nhiêu ý tứ
của tác giả cũng đến lấp hết còn chi! "Không hiểu nỗi khổ là phụ thợ hay!” Bởi vậy
ta không thể chối từ mà viết mấy lời như thế.
Trong một hồi này, cổ bản đề là "Khiết Tử" (khúc đệm). Khiết Tử nghĩa là con vật
này để dẫn con vật kia ra vậy. Đem ôn dịch làm đệm thì đệm tới việc cầu đảo. Đem
cầu đáo làm đệm, đệm ra Thiên Sư, đem Thiên Sư làm đệm, đệm ra Hồng Tính,
đem Hồng Tín làm đệm, đệm ra cuộc du sơn, đem cuộc du sơn ra làm đệm, đệm ra
khai Thạch Kiệt, đem Thạch Kiệt ra làm đệm, đệm ra 36 vị Thiên Cương và 72 vị
Địa Sát, đó đều là đệm chính vậy. Khoảng giữa lại đệm ra hai tiên sinh Hy Di và
Khang Tiết đệm ra kiếp vận định số; đem Võ Đức Hoàng Đế đệm ra Bao Chửng,
Địch Thanh, đệm ra tên của các tinh thần, đem con Rắn và con Hổ trong rừng đệm
ra Trần Đạt, Dương Xuân, đem Hồng Tín kiêu tình đệm ra Cao Cầu và Xái Kính; và
đem tên đạo ngây ngô khó khăn, đệm thẳng ra Hoàng Phủ xem tướng ngựa ở hồi
thứ 70 để làm kết thúc. Đó đều là đệm kỳ vậy.
Loạn ly ngũ đạo rối tơi bời,
Phút chốc mây tan lại thấy trời,
Cây cỏ trăm năm mưa móc mướt;
Thư xe muôn dặm nước non dài,
Tầm thường ngõ hẹp xanh vàng thắm;
Chót vót lầu cao sáo nhị vui,
Thiên hạ thái bình ngày rỗi rãi,
Oanh ca ríu rít tiếng cao chơi.
Bốn câu thơ đó là vào hồi Thần Tông nhà Tống, do một vị danh nho họ Thiệu, tên
là Nghiên Phu, đạo hiệu Khang Tiết tiên sinh soạn ra, chủ ý bài thơ là than thở
khoảng đời Ngũ Đại Tàn Đường, thiên hạ gươm giáo không yên, buổi sớm thuộc
Lương, buổi chiều thuộc Tấn, đúng như bốn câu mà thiên hạ vẫn truyền khẩu đã
lâu:
Châu, Lý, Thạch, Lưu, Quách;
Lương, Đường, Tấn, Hán, Châu.
Có tới mười lăm Đế.
Gieo loạn năm mươi thâu.
(15, 50, lộn lên lộn xuống diễn ra hai số trong cung Hà Đồ, lại càng tuyệt diệu).
Kế đó đạo trời xoay chuyển mới sinh ra Thái Tổ Võ Đức Hoàng Đế. Khi ngài mới
ra đời, có điềm hồng quang đầy trời (Thánh nhân ra đời, hồng quang đầy trời, yêu
quái ra đời, có điềm mây đen một đám), hương lạ suốt đêm không tan, tức là một vị
Tích Lịch Đại Tiên, ở trên Thượng giới hạ giáng xuống trần. Ngài là một vị anh
hùng dũng mãnh, khí lượng khoan hồng, các vị Đế Vương từ xưa không sánh kịp.
Trong tay ngài, một cây gậy với một thân hình, đánh tan 400 tòa quận châu, đều là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.