THỦY HỬ - Trang 376

- Chúng ta từ đây trở đi, không nên giết hại người ta mới được.
Nói đọan đưa ra một lạng bạc thưởng lâu la và sai đem các thức rượu quà xuống núi
để đó tiếp. Khi đến bến Kim Sa, đã thấy mấy viên Đầu Lĩnh đem các đồ xe cộ tải
lên trên bờ rồi lại sai mang thuyền ra để tải lừa ngựa. Những Đầu Lĩnh trông thấy cả
mừng cất chén mời rượu xong rồi, cho ra đón cả Chu Quý về trại, để yến ẩm. Tiều
Cái cùng các Đầu Lĩnh về đến Tụ Nghĩa Sảnh, đem các tài vật khăn gói lên giở hết
ra để xem, bao nhiêu vóc lụa xếp về một bên, hàng hóa xếp về một bên, còn kim
ngân bảo cụ thì xếp ra trước mặt. Gọi tiểu Đầu Mục coi kho lên giao cho mỗi thứ
chia lấy một nửa đem cất vào kho, còn một nửa nữa thì chia làm hai phần, mười
một vị Đầu Lĩnh lấy một phần và một phần cho chúng chia nhau. Bao nhiêu những
quân sĩ mới bắt được, hết thẩy đem thích chữ hiệu vào mặt rồi chọn những người
khỏe mạnh cho đi chăn đẵn củi, người yếu đuối thì cho đến các nơi coi xe cắt co,
còn Hoàng An thì đem giam vào phòng giam ở đằng sau trại. Bấy giờ Tiều Cái nói
với các Đầu Lĩnh rằng:
- Chúng tôi thoạt tiên đến đây cũng chỉ mong nương tựa vào Vương Luân, để tránh
tai nạn, ngờ đâu nhờ được Lâm Giáo Đầu sau nhường cho tôi lấy ngôi vị chí tôn rồi
lại được luôn hai việc vui mừng, một là trị được quan quân, bắt được người ngựa
thuyền bè và bắt được Hoàng An ở đó. Hai là lấy được tài vật kim ngân rất nhiều,
đấy thực là toàn nhờ ở tài năng của anh em hết cả.
Chúng Đầu Lĩnh khiêm tốn mà rằng:
- Việc ấy là nhờ ở phúc ấm của Ca Ca chứ chúng tôi có tài cán chi đáng kể.
Tiều Cái lại nói với Ngô Dụng rằng:
- Mười anh em ta sở dĩ còn được tính mạng đến đây là ơn của Chu Đô Đầu và Tống
Áp Ty, có khi nào mà ta quên được! Cổ nhân nói: "Biết ơn không báo, không phải là
người". Vậy ngày nay ta có kiếm được kim ngân châu báu kia là bởi tại đâu? Việc
đó ta phải sai người đem một ít đến Vận Thành, để trả nigh ân nhân là một sự quan
trọng thứ nhất. Còn một điều là Bạch Thắng hiện nay bị giam ở nhà pha Tế Châu, ta
cũng phải đến đó mà cứu hắn mới được.
Ngô Dụng đáp rằng:
- Việc đó Huynh trưởng không cần phải nghĩ, tiểu đệ xin chu tất được, Tống Áp Ty
là một người nhân nghĩa, không cần gì đến sự ta báo ơn, nhưng lễ phép phải thế
cũng không bỏ thiếu được, vậy xin để tên việc một chút rồi sẽ bảo anh em đi ngay.
Đến như Bạch Thắng thì tất phải sai một người nào thạo việc, đem tiền đến đút lót
mọi nơi, để dần dần về sau sẽ liệu bề thoát thân cho hắn. Còn chúng ta đây bây giờ
phải thương lượng với nhau và đồn lương tích thảo, chế khí tạo thuyền sửa sang
thành quách, chỉnh đốn nhà cửa và tu bổ các thứ y giáp cung thương để dự phòng
nghinh địch quân quan thì mới được.
Tiều Cái nói:
- Cái đó xin nhờ ở Quân Sư chỉ giáo cho.
Ngô Dụng vâng lời rồi quay ra sai vát các việc làm cho Lương Sơn một ngày một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.