THỦY HỬ - Trang 472

- Nếu có một người nào như là nương tử, tôi đến mách cho, liệu có lấy làm vợ cả
được không?
- Cha mẹ tôi đã mất thì tôi tự chủ, có ai ngăn cản vào đấy.
Vương Bà nói:
- Rồi tôi sẽ kiếm quan nhân một người vừa ý muốn.
- Cám ơn Vương Bà, tôi chỉ ngại vợ chồng không tốt số mà thôi.
Bấy giờ Tây Môn Khánh chuyện với Vương Bà kẻ tung người hứng với nhau một
hồi.
Vương Bà nói:
- Đương thích uống rượu mà bầu đã cạn rồi, để tôi đi mua một bầu rượu nữa nhá?
Tây Môn Khánh nói:
- Trong khăn gói tôi còn 5 lạng bạc đấy, xin đưa cho Vương Bà mua rượu về đây.
Vương Bà nhận lấy, tạ lại mấy lời rồi thấy hai người ý tứ đã ăn nhau có rượu ngon.
Người đàn bà đáp:
- Thôi mua nữa làm chi, xin cho thế là đủ.
Nhưng nói thế thôi, chứ không chối hẳn. Vương Bà ra khỏi cửa, lấy dây buộc cửa
lại, ra ngoài đường xa ngồi chơi. Bấy giờ Tây Môn Khánh ở trong phòng với Kim
Liên, liền rót rượu khuyên mời rồi lựa tay áo làm rơi chiếc đũa xuống đất, lại xuống
ngay ở chỗ dưới chân nàng, chàng mới vội cúi mình xuống nhặt, thấy hai gót chân
nàng trắng nhỏ, chiếc đũa ngay đấy, chàng không nhặt đũa, lại thò tay nắm gót chân
nàng một cái. Người đàn bà cười nói:
- Quan nhân sao lại như vậy?
Tây Môn Khánh bèn quỳ xuống nói:
- Mong nương tử thương đến tôi đây!
Người đàn bà liền nâng Tây Môn Khánh lên, tỏ ý bằng lòng. Thế rồi hai người vào
phòng Vương Bà cởi xiêm lột áo, vấy cuộc mây mưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.