THỦY HỬ - Trang 518

Vừa hay khi đó có một chàng gánh một gánh củi, đến đâu ở cửa rồi bước vào trông
thấy như thế thì kêu lên rằng:
- Xin hảo hán bớt giận, hãy tha thứ cho. tôi sẽ thưa chuyện hầu ngài.
Võ Tòng đứng phắt dậy giơ chân trái lên đạp giữ lấy người đàn bà ấy rồi nắm lấy
hai tay quyền mà quay ra nom người kia. Anh chàng kia đầu chít khăn đầu rìu, mình
mặc áo vải trắng, chân quấn lá đáp, đi đôi giày gai, lưng thắt dây bao, mặt dài như
ba đầu ngón tay chéo, hơi lúng phún mấy cái ria vào trạc hăm nhăm hăm sáu tuổi.
Chàng ta trông thấy Võ Tòng thì khoanh tay đứng lễ phép mà nói rằng:
- Xin hảo hán cho tôi biết đại danh?
- Ta đây là Võ Đô Đầu, tên Tòng không cần chi phải dấu diếm.
- Chẳng hay ngài đánh hổ ở núi Cảnh Dương đó chăng?
- Phải.
Anh chàng kia vội thụp xuống mà đáp rằng:
- Chúng tôi nghe tiếng ngài đã lâu.
Võ Tòng hỏi:
- Có phải anh là chồng người đàn bà này không?
- Bẩm vâng. Nó ngu dại không biết gì, xin Đô Đầu tha cho.
Võ Tòng nghe nói, tha cho mụ kia dậy rồi hỏi rằng:
- Ta trông vợ chồng nhà anh cũng không phải người vừa, tên họ là chi, xin cho được
biết?
Chàng chưa kịp trả lời, vội bắt vợ ăn mặc tử tế, để ra bái tạ Đô Đầu trước. Chị
chàng kia bái tạ, Võ Tòng liền xin lỗi rằng:
- Vừa rồi trót lỡ không biết, xin tẩu tẩu tha lỗi cho.
Chị chàng kia cũng khiêm tốn mà rằng:
- Đó là lỗi tại tôi không được biết ngài, xin bá bá bỏ qua đi cho, xin mời bá bá hãy
ngồi vào chơi đã.
Võ Tòng lại hỏi:
- Hai bác tên họ là chi, sao lại biết tên tôi?
Chàng kia đáp:
- Tôi họ Trương tên Thanh, trước coi chùa Minh Quang ở gần đây, sau vì tranh cãi
một việc nhỏ, tôi nóng tiết giết sư ở chùa ấy rồi cho, một nắm lửa mà thiêu hóa cả
chùa. Dần dần không thấy quan tư động đến, bèn đến lẩn lút ở gốc cây đây, để bóc
lột kiếm ăn. Chợt một hôm có một lão già gánh một gánh qua đây, tôi khinh ông ta
già yếu, nhảy ra đánh nhau tới hai mươi hiệp rồi bị ông ta đánh ngã. Nguyên ông cụ
ấy khi còn trẻ vẫn chuyên về một mặt ăn sương, nhân thấy tôi là một người nhanh
nhẹn, bèn mang tôi về cùng ở trong thành dạy các ngón võ nghệ rồi đem con gái gả
cho, tức là vợ tôi bây giờ ở đây. Tôi ở đó được ít lâu không tiện, lại phải quay về
đây làm mấy gian nhà lá bán hàng kiếm ăn. Thỉnh thoảng khách thương qua lại, có
món nào khá thì đánh thuốc mê cho chết rồi lấy thịt mà làm thịt bò và làm bánh mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.