THỦY HỬ - Trang 569

cửa lại. Đoạn rồi theo ánh đèn sáng mà đi thẳng lên bếp. Võ Tòng nấp bên cạnh
bếp, nghe tiếng hai đứa thị nữ, đương đứng ở trong bếp, phàn nàn với nhau rằng:
"Hầu hạ suốt ngày hôm nay, bây giờ chưa ngủ. lại còn nước nước với nôi nôi! Hai
anh khách ấy rõ không biết dơ, chén đã say khướt ra, thế mà còn chưa chịu xuống
lầu đi ngủ, không hiểu rằng chuyện trò đến bao giờ?”
Hai ả đương oán hận với nhau ở trong bếp thì Võ Tòng ngoài này dựng thanh đao
một chỗ rồi rút con dao còn vấy máu ở trong túi ra, đẩy cửa mở bếp mà nhảy tót
vào, vớ lấy chị ả đứng ngoài đâm cho một nhát. Còn chị kia toan té cẳng chạy thì
gân cốt rủn ra mà không sao chạy được, toan há mồm để kêu thì mồm lưỡi líu lại
mà không kêu lên, đành cứ tái người sạm mặt đứng im đấy chịu chết. Võ Tòng sấn
đến đâm một nhát dao ngã lăn xuống đất rồi tắt đèn trong bếp, quay ra theo bóng
trăng mà lên nhà trên. Nguyên Võ Tòng trước đã ở đó ít lâu, nên đường ngang lối
tắt đều thuộc cả, chàng liền theo lối tắt đi thẳng đến lầu Uyên Ương. Khi tới chân
thang, chàng ta sẽ rón chân tay, sờ bò lần lên thang gác. Bấy giờ bọn đầy tớ hầu hạ
đã mỏi mệt, không còn anh nào đứng lảng vảng ở gần đấy, chỉ nghe tiếng ba người
là Trương Đô Giám, Trương Đoàn Luyện và Tưởng Môn Thần vẫn còn nói chuyện
với nhau. Võ Tòng lắng tai nghe thấy Tưởng Môn Thần tán tụng luôn mồm mà
rằng:
- Việc này nhờ ở Tướng Công, nên mới báo thù được thế. Chúng tôi sẽ hết lòng báo
đáp Tướng Công.
Trương Đô Giám nói rằng:
- Cái đó nếu tôi không nể Trương Đoàn Luyện đây thì có khi nào làm thế được.
Cũng may ông tuy tốn mất ít tiền, song được như thế là tốt lắm! Bây giờ thằng ấy
chết rồi thì phải. Tôi bảo nó đưa đến Phi Vân Phố là hạ thủ, không biết đã xong
chưa? Để sáng mai bốn đứa ấy về đây xem sao?
Rồi thấy Trương Đoàn Luyện nói rằng:
- Bốn thằng giết một thằng thì làm gì chẳng xong?
Lại đến Tưởng Môn Thần nói rằng:
- Chúng tôi cũng dặn mấy tên đồ đệ như vậy, chắc là sáng mai thế nào cũng có tin
về báo.
Võ Tòng nghe ngần ấy câu chuyện thì lửa giận trong lòng dần dật bốc lên cao mấy
nghìn trượng, như xung đột tới trời, liền tay phải cầm đao, tay trái xòe năm ngón
tay rồi nhảy sấn vào trong lầu. Khi đó dăm ba ngọn nến thắp linh tinh, một vài chỗ
bóng trăng soi chếch mếch. Trong lầu sáng như gương, các đồ cốc chén cốc rượu
chè đều chưa thu dọn sạch. Tưởng Môn Thần ngồi ở trên ghế, chợt trông thấy Võ
Tòng nhảy vào thì giật mình hết vía, bao nhiêu đảm lượng can tâm, đều theo lên
mây trời mất cả. Chàng ta hớt hãi vội đứng mau dậy, dè đâu thấy đến vút một cái thì
con dao Võ Tòng đã ném luôn một nhát cả người lẫn ghế đều đổ lăn ra. Võ Tòng
chém xong vừa quay người lại thì thấy Trương Đô Giám đương té cẳng toan chạy,
chàng liền chém cho một nhát vào đầu, xẻ hẳn từ tai đến cổ mà ngã vật ra sàn gác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.