THỦY HỬ - Trang 580

Nói đoạn rút khẩu giới đao nữa ở trong bao ra rồi hai tay múa hai khẩu đao đón
đánh tiên sinh kia. Đôi bên đấu nhau ở dưới bóng trăng thanh, kẻ đi người lại, kẻ đỡ
người đâm, lên xuống quanh quẩn như bốn đạo hào quang, kết thành một đoàn lãnh
khí vậy.
Hai bên cự địch đương hăng thì bỗng dưng có tiếng đao vang động rồi có một người
ngã lăn ra đất. Mới hay:
Mấy hàng mưa tuyết đầu người rụng,
Tiếng bóng trăng hàn tiếng kiếm reo,
Làm trai thứ nhất ba điều,
Một là thân thế riêng chiều tự do.
Hai là giết sạch quân thù,
Moi gan tàn ác đền bù núi sông.
Ba là ngang dọc vẫy vùng.
Làm cho tỏ mặt anh hùng ngàn thu.
Ví chăng sống chẳng ra trò,
Thì tu mi với liễu bồ khác chi?

Lời bàn của Thánh Thán
Đọc hết một hồi máu chảy lầu Uyên Ương mà than cho người thiên hạ mài dao giết
người, sao thấy lạ thay! Thầy Mạnh nói: Giết cha người ta ắt người ta phải giết lại
cha mình; Giết anh người ta, ắt là người ta phải giết lại anh mình, trong lúc ta mài
dao, với kẻ kia mài dao, nào khác gì đâu! Thế thì chẳng phải tự sát, chẳng qua gián
tiếp, đổi tay dao mã để giết cha anh. Hỡi ôi! Há chỉ thế đâu, đổi tay dao mà giết,
còn lấy dao ta để giết người, để cho dao người giết lại ta cũng đều là tự sát, như thế
ta chỉ thấy dao giết người của ta mà không thấy dao giết ta của người, đến khi họa
cơ đưa lại, mới giật nảy mình, như lũ ba người Trương Đô Giám, Trương Đoàn
Luyện và Tưởng Môn Thần ngộ hại, còn đau mà chẳng đau lòng! Đương khi trao ý
kiến cho công sai mà còn khiến thêm hai đồ đệ đi theo giúp sức, há chẳng từng ân
cần hỏi đến: Ngươi có mang dao không? Hai người trả lời có dao! Thì lại hỏi đến:
Dao có sắc không? Hai người nói: Tốt! Thì lại hỏi đến: Dao đã mài chưa? Hai
người nói: Mới mài! Thì lại hỏi đến: Dao ấy có giết nổi một Võ Tòng không? Hai
người lại nói: Đến mười lăm thằng như Võ Tòng cũng giết nổi; há một Võ Tòng?
Đương khi ấy há chẳng khoe dao tốt mà đi, cầm mà múa bay mà tới để chém cho
đứt, thế rồi, đầu Võ Tòng phải rơi, máu Võ Tòng phải đổ, oan Võ Tòng phải báo,
mệnh Võ Tòng phải hết. Bấy giờ thử mà xem, chém mà xách, đem về cho mọi người
thấy, để ngợi khen uống rượu vui mừng?
Lũ ba người Trương Đô Giám, Trương Đoàn Luyện, Tưởng Môn Thần, coi ở trong
thiên hạ to lớn kia, với quần chúng muôn nhà, không còn ai được vui sướng cho
bằng cuộc yến ẩm trên lầu Uyên Ương giết được kẻ thù! Có ngờ ngoài bến Phi Vân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.