THỦY HỬ - Trang 622

Nguyên sau khi ba vị hảo hán ở núi Thanh Phong đã từ biệt Tống Giang thì trong
lòng lấy làm áy náy không yên, bèn sai mấy tên lâu la tinh thạo, đi đến trấn Thanh
Phong để dò xem tin tức. Sau khi nghe biết Hoàng Tín cùng Lưu Cao đã bắt cả Hoa
Vinh cùng Tống Giang mà đóng xe tù giải lên quan phủ. Nhân thế ba tay hảo hán
phải ra công gắng sức, đem tiểu lâu la chận đánh giữa đường mà cứu hai người về
trại. Hôm đó vào khoảng canh hai, kéo nhau về đến sơn trại vào tụ nghĩa sảnh, ba
người mời Tống Giang và Hoa Vinh ngồi giữa rồi sai dọn rượu lên cùng ngồi tiếp
đãi và cho phép đám tiểu lâu la cùng đi đánh chén với nhau. Bấy giờ Hoa Vinh cảm
tạ ba tay hảo hán mà nói rằng:
- Hoa Vinh cùng Ca Ca tôi, nhờ được ba tay hảo hán vừa cứu cho, thực là ân sâu
nghĩa nặng, chúng tôi xin khắc cốt minh tâm, để sau này báo đáp. Duy Hoa Vinh tôi
có vợ và em gái ở trại Thanh Phong tất nhiên là bị Hoàng Tín bắt bớ lôi thôi, vậy
nay có phương kế nào mà cứu ra cho được?
Yến Thuận đáp rằng:
- Xin Tri Trại cứ vững tâm, chắc rằng Hoàng Tín cũng không khi nào dám bắt cung
nhân mà nếu có nỡ lòng quyết bắt thì tất nhiên cũng phải đem qua lối này, chứ
không đi đâu thoát được. Đến sáng mai ba anh em tôi xin xuống núi một phen để
đón cung nhân và lệnh muội về đây một thể.
Nói đoạn liền gọi tiểu lâu la sai đi trước để dò thăm tin tức. Hoa Vinh nghe nói liền
đứng dậy tạ ơn Yến Thuận, Tống Giang bảo với Yến Thuận rằng:
- Xin hiền đệ truyền giải Lưu Cao lên đây cho.
Yến Thuận vâng lời, sai lâu la trói Lưu Cao vào cột nhà ròi nói với Tống Giang
rằng:
- Xin moi lấy ruột gan quân tàn ác ấy để mừng cho Ca Ca.
Hoa Vinh nói:
- Để đó, tôi hạ thủ cho mới được.
Tống Giang trỏ mặt Lưu Cao mà nói rằng:
- Quân tàn ác bất nhân kia, ta với ngươi xưa nay có can thiệp thù oán gì nhau, ngươi
nỡ nào nghe một đứa đàn bà vong ân bội nghĩa mà hại đến ta?
Hoa Vinh đứng dậy nói lên rằng:
- Ca Ca hỏi làm gì những giống khốn nạn ấy cho nó bận mồm.
Nói đoạn liền mang dao ra rạch lấy ruột Lưu Cao đem vào để trước mặt Tống Giang
rồi sai lâu la vứt xác vào một xó.
Dao oan liếc đá giang hồ,
Từ nay bội bạc ngoan ngu hết hồn?
Bấy giờ Tống Giang nói với mọi người rằng:
- Ngày nay tuy đã giết được đứa thất phu đê mạt ấy, song còn con mụ đàn bà khốn
nạn kia, ta cũng không thể nào mà tha cho được.
Vương Anh đáp luôn rằng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.